Mẹ Trâu tức giận đến đau cả đầu.
Sau khi lên lầu, Trâu Niệm đỡ lấy mẹ, để mẹ mình ngồi lên giường, sau đó bắt đầu thu dọn đồ đạc. Thực ra đồ đạc của cô cũng chẳng có bao nhiêu, phòng này lúc đầu không có đồ đạc gì cả, mấy ngày trước cô đến trung tâm thương mại mua một chút để ở đây, bây giờ chỉ cần cho vào túi là có thể mang đi.
Quần áo của hai mẹ con cô cũng chẳng có bao nhiêu cả.
Mê Truyện Dịch
Một lát sau Hướng Dương đã chạy đến, Tô Chính Đông ra mở cửa, Hướng Dương nhìn thoáng qua Trịnh Lan ở trong phòng khách, sau đó chạy lên lầu.
Đồ đạc đã thu thập xong, mẹ Trâu vẫn còn đang khóc, bà cứ tưởng là con gái mình hạnh phúc đến cỡ nào!
Hướng Dương cầm giúp đồ đạc, cùng Trâu Niệm đỡ mẹ Trâu ra ngoài.
“Niệm Niệm...” Tô Chính Đông đứng ở cửa ra vào, nắm lấy tay Trâu Niệm.
Trâu Niệm quay đầu lại: “Xin lỗi, khiến mẹ anh tức giận rồi.” Sau đó, cô giật tay mình ra khỏi tay anh ta, cùng Hướng Dương đưa mẹ mình rời đi, tiến về phía thang máy.
“Dì đi chậm một chút.”
Dưới lầu, Hướng Dương và Trâu Niệm vịn Trâu mẹ đi lên xe.
Hướng Dương đóng cửa ghế sau lại, sau đó cùng Trâu Niệm đi về phía trước hai bước. Lúc chuẩn bị mở cửa xe vị trí ghế lái, cô ấy hỏi Trâu Niệm: “Em định nói hết mọi chuyện à?
Chị cảm thấy nhân cơ hội này, hay là em nói tất cả mọi chuyện ra đi, lấy độc trị độc, dù sao thì mẹ em cũng đang tức đến phát khóc rồi. Mẹ em nhất định sẽ hiểu được những ấm ức trong lòng em, không được lòng mẹ chồng cũng không phải là lỗi của em!”
“Trở về trước đã rồi nói.” Trâu Niệm thở dài một hơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1661.html.]
Hướng Dương cũng không nói thêm nữa, gật đầu một cái, sau đó khởi động xe, lái đi.
Xe của cô ấy đã được gửi đến cửa hàng 4S rồi, cần phải mất thêm một thời gian nữa mới có thể sửa sang lại xong xuôi. Lục Nguyên có nhiều xe, hai người lại đang trong mối quan hệ bạn trai bạn gái, Lục Nguyên muốn cho Hướng Dương mượn xe, Hướng Dương cũng không từ chối, cứ có xe đi là được rồi.
Quan điểm về tình yêu của Hướng Dương và Trâu Niệm hoàn toàn khác nhau, Hướng Dương cho rằng, những lúc cần dùng đến bạn trai thì nhất định phải dùng, không được phép khách sáo! Như thế thì cho dù sau này có chia tay đối phương thì bản thân cũng không bị thiệt thòi gì, nếu lỡ đối phương chia tay xong đi nói xấu mình, bảo mình là một người không biết đủ thì ít nhất lúc còn yêu cũng “xài” được người ta, không rơi vào tình trạng “có tiếng mà không có miếng”.
Trong lúc yêu đương, hưởng thụ chút đãi ngộ của bạn trai là điều vô cùng bình thường, chỉ cần đừng đòi hỏi những số tiền quá lớn hoặc là đưa ra những yêu cầu vô lý là được!
Trâu Niệm đi vòng ra sau, mở cửa ngồi lên xe. Cô ngồi bên cạnh mẹ, chăm sóc cho mẹ.
Suốt dọc đường đi, cả Trâu Niệm và Hướng Dương đều không nói câu nào, mẹ Trâu cũng thế.
...
Trong phòng Tô Chính Đông.
Lúc này, Trịnh Lan đang giáo huấn con trai: “Con đúng là không có tiền đồ, đối xử với mẹ vợ thì có hiếu thật đấy! Mẹ ruột của con đã bao giờ được hưởng chế độ đãi ngộ đó đâu?
Rốt cuộc thì ai mới là người sinh ra con hả?!”
“Ai nói với mẹ là con ở đây?” Tô Chính Đông nhíu mày, hỏi mẹ.
Tất nhiên là Trịnh Lan không thể nói với anh ta ai đã nói cho mình biết rồi.
Hận thì có hận, nhưng mà trong một số vấn đề, hai bên lại có cùng một mục đích, hoàn toàn có thể trở thành đồng bọn.