Lục Nguyên nói cho Nguyễn Duật Nghiêu biết chuyện Trâu Niệm và mẹ cô bị Trịnh Lan đuổi ra khỏi nhà, tất nhiên chuyện này là do Hướng Dương nói với Lục Nguyên.
Hướng Dương ở trong nhà bếp, nhỏ giọng thì thầm với Trâu Niệm, nói năng hùng hồn lý lẽ: “Em mang thai con của Nguyễn Duật Nghiêu, đây là anh ta nợ em, em có biết không? Niệm Niệm, em phải học cách yêu quý bản thân mình, đừng có chuyện gì cũng tự mình gánh vác! Một người phụ nữ nguyện ý sinh con cho một người đàn ông, đây là chuyện nỗ lực biết bao nhiêu? Nguyễn Duật Nghiêu có trách nhiệm phải chăm sóc cho em và đứa con trong bụng em, chăm sóc cả mẹ em nữa.
Em lại không chịu nói chuyện này với anh ta, thế nên chị đành phải mượn miệng Lục Nguyên nói cho anh ta biết...”
Sau khi Nguyễn Duật Nghiêu biết chuyện đã gọi điện cho Trâu Niệm, nói anh muốn gặp cô.
Nguyễn Duật Nghiêu nói thời gian, Trâu Niệm lại nói lùi lại thêm vài ngày nữa, điều này khiến Nguyễn Duật Nghiêu cảm thấy hơi khó chịu.
Anh rất nhớ cô, ngày nào đi làm anh cũng đều nhớ cô tới mức ăn không ngon ngủ không yên.
Cô không chỉ có một mình, mà trong bụng cô còn đang mang thai đứa con của anh.
Nhưng Trâu Niệm vô cùng kiên trì, Nguyễn Duật Nghiêu không có cách nào khác, đành phải đồng ý với cô. Trong lòng anh mặc dù không vui chút nào, nhưng anh cũng sẽ không nổi giận với cô.
Mấy hôm sau.
Hướng Dương mời người tới chăm sóc mẹ Trâu, Trâu Niệm muốn tới Hồng Viễn làm thủ tục từ chức. Chuyện này mẹ Trâu cũng biết, bà cũng đồng ý chuyện con gái mình từ chức. Sau mấy ngày giãy dụa suy nghĩ, cuối cùng mẹ Trâu cũng đã đồng ý chuyện Trâu Niệm ly hôn.
Sau hai lần Trâu Niệm bị đe dọa thì hiện giờ cô ra ngoài vô cùng chú ý an toàn. Nguyễn Duật Nghiêu đã nói với phía cảnh sát một chút, để ý tới người báo án, anh hi vọng vụ án này có thể nhanh chóng được giải quyết.
Hướng Dương lái xe của Lục Nguyên, đưa Trâu Niệm đến Hồng Viễn.
Mê Truyện Dịch
Bên phía đối diện Hồng Viễn là một chiếc xe cảnh sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1673.html.]
Trâu Niệm nhìn thấy, cô tiến vào trong công ty Hồng Viễn.
Trâu Niệm tiến vào thang máy, hôm qua Trịnh Lan đã báo với cô, hôm nay Tô Chính Đông không có mặt ở công ty, tránh hai người gặp mặt rồi lại dây dưa phiền hà.
Trâu Niệm cũng không có ý định gặp Tô Chính Đông, cô ra khỏi thang máy, thuận lợi tìm được Trịnh Lan.
Thủ tục từ chức diễn ra vô cùng nhanh chóng, tiền lương cũng trả ngay hôm nay. Trước đó Trịnh Lan đã bảo bộ phận tài vụ chuẩn bị sẵn tiền mặt, lúc này chỉ cần đưa ra là được. Bà ta bảo Trâu Niệm đếm lại xem đã đủ chưa, Trâu Niệm lắc đầu, không cần.
Hiện giờ Hướng Dương làm việc không còn gò bó thời gian như trước, có thể tùy tiện rời khỏi công ty, bởi vì cô ấy còn phải đi gặp khách hàng. Trịnh Lan trước nay cũng không quản Hướng Dương, Hướng Dương đã vào nghề nhiều năm, lớn hơn Trâu Niệm mấy tuổi, trong tay có không ít khách hàng cố định.
Hướng Dương và Trâu Niệm không giống nhau, từ trước đến nay, danh sách khách hàng của Hướng Dương đều là độc lập, trong công ty cũng có chút danh tiếng!
Trịnh Lan biết Hướng Dương đưa Trâu Niệm về nhà, nhưng cũng chỉ có thể mắt nhắm mắt mở.
Hai người lên xe, chiếc xe cảnh sát cũng bắt đầu đi theo xe Hướng Dương, tới tận trước cửa căn hộ của cô ấy.
Hướng Dương nhìn thoáng qua: “Có lòng thật.”
Cô ấy dừng xe, nói: “Xã hội này đúng là xã hội của người có tiền, đến cảnh sát cũng có thể mời làm vệ sĩ. Nếu như không phải Nguyễn Duật Nghiêu, em xem đi, vụ án này chắc chắn sẽ không được để ý tới mức này đâu. Trừ khi chúng ta làm lớn chuyện lên thì người ta mới quản một chút.”
Hai người quay trở lại căn hộ, Trâu Niệm đã từ chức thành công, không bị Tô Chính Đông ngăn cản. Lúc này, trong lòng cô mặc dù cảm thấy được thả lỏng, nhưng đồng thời cũng cảm thấy vắng vẻ, giống như thiếu đi chút gì đó.