Nguyễn Duật Nghiêu ôm chặt lấy cô, ôm cô trong n.g.ự.c mình, thân dưới đụng phải m.ô.n.g của cô, cánh tay ôm lấy cơ thể cô, ép lên bộ n.g.ự.c mềm mại đầu đặn của cô. Anh hôn lên gò má ướt át của cô, khàn giọng lẩm bẩm: "Bây giờ nó đang muốn tiến vào..." Giọng người đàn ông dường như mang theo từ tính, hút chặt lấy màng nhĩ của cô.
Thân dưới của anh cương cứng chống lấy m.ô.n.g cô.
Trâu Niệm xoay người lại, cô ôm lấy cổ để anh cúi thấp đầu xuống. Nguyễn Duật nghiêu nghe lời cúi người, Trâu Niệm trực tiếp hôn lên cánh môi của anh: "Đợi em tắm xong đã..."
Kết quả là Nguyễn Duật Nghiêu lại tắm xong trước cô.
Anh đi ra ngoài hút điếu thuốc, hút xong mới quay lại. Trâu Niệm đã tắm xong, trên người cô choàng một cái áo choàng tắm. Cô xoay người nhìn anh, người đàn ông chầm chậm đi đến bên cô. Ngay sau đó cô liền bị dáng người cao lớn của anh ôm vào trong lòng.
"Ở bên cạnh anh đến tối hãy đi." Anh nói ra lời yêu cầu bên tai cô.
Một tiếng thỉnh cầu, nháy mắt khơi dậy cảm giác khao khát sự an ủi cơ thể của hai người. Cơ thể nóng rực lên, Nguyễn Duật Nghiêu hôn thật sâu vào môi cô, nhẹ nhàng chạm vào cơ thể cô. Trong chốc lát phản ứng nơi thân dưới ngày càng mạnh mẽ, tay anh di chuyển và mò mẫm giữa hai chân Trâu Niệm.
Mê Truyện Dịch
Trên người Nguyễn Duật Nghiêu chỉ mặc một áo choàng tắm của nam, thân thể trần trụi dưới áo choàng tắm. Vật nam tính của anh nhô lên từ vạt áo choàng, đỡ lấy da thịt mềm mại của Trâu Niệm...
"Em biết bác sĩ gọi anh lại để nói gì không? Bác sĩ nói cho anh biết, lúc trên giường phải nhẹ nhàng với phụ nữ có thai một chút..." Anh hôn cô, cánh môi ma sát vào đầu vai cô. Nguyên văn lời nói của bác sĩ đương nhiên không phải như vậy. Chỉ là bị anh cố ý thêm vào mấy phần hạ lưu.
Toàn thân Trâu Niệm lạnh run, một tay anh ôm lấy cơ thể cô, hôn lên vai cô. Một tay khác cởi dây lưng áo choàng tắm của mình.
Anh từ trên cao nhìn xuống, mở dây lưng áo choàng tắm của cô...
Hai cơ thể xoay người nằm trên giường, nhẹ nhàng và nhanh chóng quấn quít lấy nhau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1692.html.]
Anh nắm lấy nơi đang cương cứng thẳng đứng của mình mà tiến vào, lại không dám vào quá nhiều.
Hơn tám giờ tối, Trâu Niệm được Nguyễn Duật Nghiêu đưa về chung cư của Hướng Dương.
Hướng Dương đánh giá cô một cái, nhịn cười hỏi cô: "Em ăn cơm tối chưa?"
"Em ăn rồi." Trâu Niệm đặt túi xách xuống, thở dài ngồi trên sô pha. Lúc này cô vẫn chưa buồn ngủ, lúc nảy đã ngủ cùng Nguyễn Duật Nghiêu ở khách sạn hết mấy tiếng.
"Mẹ của em ngủ rồi sao?" Trâu Niệm hỏi cô.
Hướng Dương ngồi ở một bên khác của sô pha, ti vi mở tiếng rất nhỏ. Cô ấy vừa ăn đồ ăn vặt, vừa gật đầu: "Mẹ em đã đi ngủ rồi, chưa đến tám giờ đã đi ngủ rồi. Chị nghe dì nói từ sau khi làm phẫu thuật não xong thì ngủ rất sớm... cũng buồn ngủ từ rất sớm."
Trâu Niệm gật đầu, tình huống của mẹ quả thật như vậy.
"Chị qua lại với Lục Nguyên như thế nào rồi? Nghiêm túc sao?" Trâu Niệm buôn chuyện hỏi Hướng Dương.
Hướng Dương suy nghĩ một lát, nhẹ nhõm nói: "Hai tụi chị trước tiên vẫn chưa nói rõ, chỉ là cùng nhau ăn cơm, xem phim, mua sắm. Tóm lại là chưa từng nói rõ có nghiêm túc hay không. Hai ngày nay có nói chuyện một chút, thống nhất ý kiến... chính là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi độc thân nhiều tiền và một người phụ nữ độc thân sắp thành gái ế sống chung với nhau. Dù sao tình cảm của tụi chị hiện tại chỉ là giai đoạn tạm thời."
Trâu Niệm mím môi, không dám nói gì.
Nếu như nói hai người không nghiêm túc, vậy nếu như sau này hai người bên nhau, sẽ biến thành cực kỳ nghiêm túc rồi. Chuyện tình cảm thật sự rất khó nói chính xác.
Ngày hôm sau, sáu giờ rưỡi sáng Trâu Niệm đã thức dậy làm bữa sáng. Cô đổ gạo vào trong nồi, còn chưa cho nước vào thì cảm giác nôn khan lại ập tới. Cô đặt đồ trong tay xuống, lập tức chạy đến nhà vệ sinh.