Trâu Niệm nhắm mắt lại, tham lam hít lấy mùi hương trên người anh, càng ngày càng say mê, càng ngày càng không rời bỏ được vòng tay anh. Cô muốn mãi mãi được ngủ với anh như thế này, cứ thế nằm chung một chỗ, không có gì cố kỵ. Hai người cứ thế nhẹ nhàng ôm lấy nhau, ngón tay tùy thời có thể vuốt ve được mỗi tấc da thịt trên thân thể anh, hơi thở tùy thời có thể quấn quýt lấy nhau, ngửi được mùi hương nam tính trên người anh.
Anh nói: “Anh đối với em, cũng không biết nên nói thế nào mới rõ ràng cụ thể. Anh cũng không nói rõ được một người đàn ông thích một người phụ nữ là có cảm giác như thế nào, anh chỉ có thể nói dựa trên những cảm nhận của riêng anh.
Lúc ban đầu, anh đối với em không hề ghét, nhưng cũng không thể nói là có bao nhiêu yêu thích. Nhưng thời gian trôi qua, anh cũng không biết vì sao mà mình lại rất muốn được ngửi mùi hương trên người em. Tất nhiên, anh cũng nghĩ đến chuyện được lên giường với em, chỉ đơn giản vậy thôi, em sẽ không cảm thấy anh là tên hạ lưu vô sỉ chứ?”
“Lúc trước thì có, nhưng bây giờ thì không.” Trâu Niệm thành thật trả lời.
Nguyễn Duật Nghiêu chỉ mặc một chiếc quần lót nam, hai người ở trên ghế sofa cọ qua cọ lại thì chiếc quần cũng sắp tụt đến nơi rồi. Đường cong tuyến nhân ngư khêu gợi lộ ra, bờ m.ô.n.g rắn chắc, khu rừng đen rập rạp giữa háng, cùng với một thứ to lớn cứng rắn đang nhô cao lên.
Anh nhẹ nhàng hôn lên n.g.ự.c cô một cái: “Sau khi làm một lần, có phải em đã bị hương vị của anh hấp dẫn không?”
"Anh quá tự tin rồi...” Thân thể Trâu Niệm vặn vẹo dưới cánh tay anh, cả người vẫn nằm im trong n.g.ự.c anh, giọng điệu mang theo chút nũng nịu. Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, chủ động hôn lên đôi môi mỏng của anh, sau đó dần dần khiến nụ hôn trở nên càng thêm sâu.
...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1801.html.]
Vài ngày sau.
Mê Truyện Dịch
Chị dâu của Nguyễn Duật Nghiêu là Bạc Mẫn gọi điện thoại cho Trâu Niệm, rủ cô cùng đi dạo phố, hỏi Trâu Niệm có thời gian không.
Trâu Niệm gật đầu, nói mình có thời gian. Thực ra, cho dù bận thì cô cũng sẽ nói là có thời gian, nếu không thì hình như không được tốt cho lắm.
Lúc Bạc Mẫn gọi điện thoại tới đã là mười rưỡi trưa, lúc đó Trâu Niệm đang bận rộn ở tiệm hoa. Cô hoàn toàn không cảm thấy mệt mỏi chút nào, ngược lại còn cảm thấy rất vui vẻ, nhìn hoa đẹp cũng khiến lòng người thoải mái. Cô và Bạc Mẫn cùng nhau đến trung tâm thương mại, Bạc Mẫn muốn mua đồ lót cho cô con gái đang nằm viện của mình, Trâu Niệm đi cùng, giúp đỡ tham mưu.
Sau khi chọn hai bộ đồ lót của con gái Nguyễn Vũ, Bạc Mẫn và Trâu Niệm lại đi tới khu vực bán đồ lót cho người trưởng thành, Bạc Mẫn muốn mua mấy bộ. Trâu Niệm và Bạc Mẫn vừa đi dạo vừa lựa chọn, thảo luận loại nào mặc dễ chịu, loại nào ôm dáng ngực...
Trâu Niệm căn cứ theo những thông tin mình biết, đưa ra một vài ý kiến, sau đó cả cô và Bạc Mẫn đều mua một bộ đồ lót gợi cảm. Phụ nữ ở cùng một chỗ, nói chuyện nhiều là dần dần sẽ không còn câu nệ nữa, thoải mái mà bàn luận về những chuyện này.
Sau khi đến quầy tính tiền, Trâu Niệm nhanh chóng tranh trả tiền trước. Bộ đồ lót gợi cảm kia... Xem như Trâu Niệm tặng Bạc Mẫn.
Hai người rời khỏi trung tâm thương mại thì cũng đã là mười một rưỡi rồi. Trâu Niệm chủ động nhắc tới chuyện đi ăn cơm, Bạc Mẫn lập tức gật đầu, hoàn toàn không khách sáo gì với Trâu Niệm.