Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 197:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:32:00
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi xem xong video giám sát, Đổng Nhân ngồi xuống, bình tĩnh lại một lúc lâu mới kiềm chế bản thân để không nổi điên đập phá đồ đạc.

Bà ta gọi lại cho Nguyễn Duật Nghiêu, anh bắt máy rất nhanh.

“Bà tỉnh rồi à?” anh hỏi.

"Ừ, tôi tỉnh rồi, hiện tại đầu vẫn còn đau lắm." Đổng Nhân xoa trán, áp môi vào điện thoại, mỉm cười, dùng giọng nói như vừa tỉnh dậy.

Nguyễn Duật Nghiêu nói: “Nếu còn nhức đầu, bà có thể tiếp tục ngủ một lát, dù sao tỉnh dậy cũng không có chuyện gì làm.”

"Được rồi..." Đổng Nhân mỉm cười.

Đổng Nhân không nói nhiều với anh, bà ta gọi điện thoại chỉ để kiểm tra người đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu, rốt cuộc trong hồ lô của anh bán loại thuốc gì?

Mục đích của anh ấy là gì?

Theo như video giám sát tối qua, anh thừa biết anh là một người đàn ông có ý nghĩa như thế nào với bà ta, nhưng anh chỉ hỏi rất nhiều câu hỏi trong lúc bà ta say và không hề chạm vào cơ thể bà ta. Vì vậy, điều này có nghĩa là gì?

Nghĩa là anh không có hứng thú với bà ta, anh chỉ quan tâm đến điều mà bà ta đang giấu diếm!

Đặt điện thoại xuống, Đổng Nhân ngồi trên giường một lúc rồi mới chậm rãi nằm xuống.

Đêm khuya, Đổng Nhân ăn diện một phen và đi ra ngoài uống rượu.

Một người chị em mà bà ta quen biết nhiều năm đã đến quán bar cùng hát với bà ta vài bài, Đổng Nhân bắt đầu khóc và kể khổ với người chị em của mình, kể sơ lược qua những chuyện đã xảy ra với bà ta gần đây.

Đổng Nhân không nói người đàn ông đó là con rể mình, cũng không nói người đàn ông đó là Nguyễn Duật Nghiêu.

Đổng Nhân uống thêm một ly rượu rồi nói: “Tất cả những gì em nhìn thấy trong video giám sát, em sẽ tiếp tục giả vờ như không biết, giả vờ như không nhìn thấy, cứ tự nhiên mà ở bên cạnh anh ấy. Rõ ràng em đã tâm sự với anh ấy rất nhiều bí mật, nhưng em vẫn phải giả vờ như chưa nói gì, chị Du... tất cả những điều này khiến em cảm thấy rất buồn. Lúc quyến rũ anh ấy, em không nghĩ về nó nhiều đến vậy, em không muốn bất cứ thứ gì khác, em chỉ muốn anh ấy say đắm cơ thể của em mà thôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1971.html.]

Em sắp rời khỏi chỗ dựa vững chắc là thị trưởng Trác, em chỉ muốn tìm một người đàn ông có thể cung cấp tiền cho em lâu dài, em chỉ hơn anh ấy bốn tuổi, căn bản cũng không tính là lớn quá. "

“Đừng uống nữa.” Người chị tên Du giật lấy ly rượu của bà ta, đặt nó sang một bên, vỗ nhẹ vào tay bà ta an ủi: “Không sao đâu, đừng lo lắng, chuyện này không sao cả! Nhân Nhân, em thật xinh đẹp, đàn ông như anh ta không thể cưỡng lại sự cám dỗ của em, đừng nản lòng. Anh ta đã làm vậy với em một lần, anh ta chắc chắn sẽ yêu em thôi!

Mê Truyện Dịch

Bây giờ không phải hai người đã làm chuyện đó rồi à? Anh ta làm vậy với em, sau đó cũng không có nói ghét em, em vẫn còn có cơ hội, phải cố gắng lên!"

"Chị Đỗ, chị nói thì hay lắm..." Đổng Nhân mỉm cười say khướt trên ghế sô pha, nắm tay người tên Đỗ, không ngừng cười.

Người phụ nữ tên Du nhìn xuống người phụ nữ say rượu trên ghế sô pha, trong mắt và trên mặt có chút chán ghét.

Buổi tối, Nguyễn Duật Nghiêu đang lái xe trên đường.

Anh trả lời điện thoại, lắng nghe một lúc rồi gật đầu: "Tôi hiểu rồi, tôi đang xử lý."

Mắt nhìn về trước, một tay cầm vô lăng, một tay nhấn nút cúp máy, Nguyễn Dư Diêu cầm điện thoại trong tay, quay vô lăng, rẽ về hướng ngược lại ở ngã tư phía trước.

Đến ngã tư đèn đỏ, anh bấm số Trâu Niệm, khi bên kia bắt máy, anh nói: “Tối nay anh qua chỗ em ngủ.”

"Duật Nghiêu, đừng đến đây thường xuyên như vậy, anh càng tới, mẹ em càng có thể bắt được chúng ta, nếu như bị bắt được, em cũng không cách nào giải thích rõ ràng." Trâu Niệm xấu hổ nói.

“Anh hơi không vui khi em từ chối anh,” anh nói.

Trâu Niệm bất đắc dĩ nói: "Đừng bất mãn, về sau chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội ở bên nhau, không phải chỉ là vài ngày này thôi à."

“Được rồi, anh nghe theo em.” Nguyễn Duật Nghiêu nhanh chóng cúp máy.

Ngoài cửa phòng tắm, mẹ Trâu đi ngang qua, hỏi con gái: “Niệm Niệm, con đang nói chuyện điện thoại với ai thế?”

"Ồ, không có ai đâu ạ." Trâu Niệm giật mình, suýt chút nữa không cầm được điện thoại mà đánh rơi xuống đất, cô sợ đến mức đầu óc trống rỗng, chỉ lo mẹ mình sẽ nghe thấy gì đó, bà hỏi như thế, chắc hẳn là vẫn chưa nghe được câu cô nói trước đó là gì đâu.

Loading...