Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 198:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:32:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Niệm nghĩ như vậy cũng tốt, dạy cho Tô Tư một bài học, cô ta sẽ sớm ra ngoài, ăn năn và làm lại, hy vọng sau này cô ta sẽ không tùy tiện uy h.i.ế.p người khác như vậy.

Sau khi rời khỏi tòa án, tài xế lái xe đến một nhà hàng ở trung tâm thành phố.

Trâu Niệm vốn đang nhắm mắt nghỉ ngơi, nếu không phải cảm thấy xe dừng lại, mở mắt ra, cô sẽ không biết xe đã đi tới đây, cô còn tưởng là đang trên đường về tiệm hoa.

"Cô Trâu, Nguyễn tổng đang đợi cô ở bên trong, đã đặt chỗ rồi." Tài xế cung kính nói.

Trâu Niệm liếc nhìn nhà hàng, nói lời cảm ơn, sau đó mở cửa xe bước xuống.

Gió nhẹ thổi qua, Trâu Niệm càng thêm hưng phấn, đi về phía nhà hàng.

Nhà hàng này rất quen, cô đã từng đến đó cùng Nguyễn Duật Nghiêu, Trâu Niệm quen thuộc bước vào.

Cửa vừa mở ra, một người phục vụ đã chỉ đường: "Cô Trâu, mời đi lối này." Trâu Niệm nghe vậy liền cười gượng gạo với người phục vụ.

Khu vực dung bữa nằm cạnh cửa sổ sát đất trong suốt, vừa lên lầu đã nhìn thấy Nguyễn Duật Nghiêu, cả tầng trên chỉ có một chiếc bàn, hiển nhiên là anh đã đặt trọn chỗ này lần nữa.

Anh đã làm điều này một vài lần.

Những người đàn ông như Nguyễn Duật Nghiêu thường chi rất nhiều tiền như thế, nhưng Trâu Niệm lại không thích. Càng bao trọn cả tầng để tránh gặp người thì càng chứng tỏ đây là gian tình, Trâu Niệm vẫn luôn nhớ rõ, đây là gian tình, nhưng thực sự cô không muốn thừa nhận.

Trái tim êm dịu cũng sẽ bị thực tế tra tấn một cách tàn nhẫn.

“Cậu đi xuống đi, trừ khi tôi yêu cầu thì không cần lên.” Anh lạnh lùng nói với người phục vụ.

Nguyễn Duật Nghiêu nắm tay Trâu Niệm dẫn cô lại bàn ăn, cô vừa đặt túi xách xuống ghế, anh liền ôm cô vào lòng.

“Lưỡi em đau.” Cô rên rỉ.

Mê Truyện Dịch

Một lúc lâu sau, Nguyễn Duật Nghiêu mới buông cô ra: “Ngồi xuống đi, anh muốn cùng em thảo luận một việc.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-1981.html.]

Trâu Niệm nhìn anh, đoán không ra Nguyễn Duật Nghiêu muốn cùng cô thương lượng cái gì.

Bất quá, từ ánh mắt của anh có thể cảm nhận được, chuyện này nhất định không phải là chuyện đùa, nhất định là chuyện rất quan trọng, Trâu Niệm cười với anh: "Thảo luận cái gì, anh nói cho em biết."

Anh gật đầu và ngồi xuống phía đối diện với cô.

Nguyễn Duật Nghiêu đưa một tay ra, nhẹ nhàng nắm lấy đầu ngón tay của cô, nhìn vào mắt cô nói: "Niệm Niệm, em đã mang thai được hơn ba tháng rồi, rồi đến bốn tháng, năm tháng,… nhìn bụng em là có thể biết được, nên anh dự định sắp xếp cho em đi nơi khác dưỡng thai, rồi sinh con ra, em thấy thế nào?”

Cô tránh ánh mắt của anh trong giây lát. Trâu Niệm cúi đầu, nhìn vào cổ tay mình với ánh mắt bất lực, cô nắm lấy bàn tay to lớn đầy nam tính của anh.

Nguyễn Duật Nghiêu có ngón tay đặc biệt dài và cổ tay khỏe mạnh, điều khiến Trâu Niệm mê mẩn nhất chính là cổ tay áo sơ mi, cổ tay áo vest và chiếc đồng hồ anh đeo, tất cả đều đặc biệt quyến rũ.

“Anh lo bụng em sẽ sớm to lên, mà chuyện của chúng ta còn chưa giải quyết xong. Hiện tại, việc kiện cáo ly hôn của bên anh sẽ càng khó khăn hơn. Trác Địch không ở thành phố B, anh trước tiên phải đi tìm và xác nhận xem cô ta rốt cục đã xảy ra chuyện gì." Anh giải thích.

Nguyễn Duật Nghiêu nhìn chằm chằm vào ánh mắt của cô, hy vọng cô sẽ nghe lời anh.

Trâu Niệm suy nghĩ một lúc, cuối cùng ngẩng đầu nhìn anh: “Còn bên mẹ em thì sao? Em phải giải thích như thế nào? "

"Niên Niệm, đừng quên em là nhân viên của công ty anh, trong lúc làm việc thì đi công tác là chuyện bình thường, đi đào tạo ở nơi xa một năm rưỡi không về cũng là chuyện bình thường. Nói chung, sau khi đào tạo về, chức vị của em chắc chắn sẽ tăng lên, đây là điều em có thể dùng để thuyết phục mẹ mình.”

“Việc còn lại anh có thể sắp xếp, chỉ cần em gật đầu đồng ý phối hợp với anh. " Nguyễn Duật Nghiêu nắm lấy tay cô.

Trâu Niệm cố gắng rút tay ra nhưng mãi không được.

Anh nói tiếp: “Em có thể yên tâm, mẹ em có thể ở trong biệt thự, hơn nữa sẽ có bảo mẫu cả ngày chăm sóc bà, đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì.”

“Em đi rồi nhưng không phải không thể nói chuyện điện thoại với mẹ em, em có thể gọi cho mẹ hai lần một ngày, thậm chí nhiều hơn, chỉ cầm tránh khỏi tầm mắt của mẹ và dưỡng thai chờ sinh là được. "

Nguyễn Duật Nghiêu nói như không có điều gì cô cần phải lo lắng, nhưng Trâu Niệm lại cảm thấy khó chịu, không thể giải thích được cảm giác đó là gì, tóm lại là cảm thấy buồn bực.

Loading...