Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 209:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:38:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trác Đằng khác với Tô Chính Đông, thậm chí anh ấy còn làm anh để tâm hơn cả Tô Chính Đông, dù sao Trác Đằng chính là người đàn ông mà Trâu Niệm đã từng yêu, hai người cùng học đại học, nghĩ đến đây, ngón tay thon dài của Nguyễn Duật Nghiêu bất giác siết chặt trên tay lái xe.

Trâu Niệm không hề biết Trác Đằng và Nguyễn Duật Nghiêu đã quen nhau từ lâu!

Xe của Nguyễn Duật Nghiêu rất nhanh đã đến trước cửa biệt thự, anh ngồi ở ghế lái, trong tay cầm điều khiển từ xa điều khiển cửa biệt thự, khi anh ấn vào, cửa biệt thự phía trước tự động mở ra.

Khi xe của anh lái vào, những người trong biệt thự cũng bước ra ngoài.

Dì bảo mẫu và mẹ Trâu ở phía trước, Trâu Niệm ở phía sau.

Anh xoay tay lái, chiếc Land Rover màu đen dừng lại ngay giữa sân biệt thự, Nguyễn Duật Nghiêu xuống xe, đóng cửa lại, chào mẹ Trâu: “Chào bác gái, đã làm phiền bác rồi.”

"Ông chủ Niệm Niệm đang nói cái gì vậy? Mẹ con chúng tôi vẫn còn ở chỗ của cậu. Mau vào đi." Mẹ Trâu gọi cô con gái đang ngơ ngác đứng phía sau: "Niệm Niệm, con còn đứng đó làm gì vậy? Mau lại đây chào hỏi ông chủ của con. Các con cứ bàn chuyện công việc đi, mẹ cùng dì bảo mẫu đi pha trà.

Nguyễn Duật Nghiêu đi vào trong nói: "Bác gái, bác không cần vội đâu ạ."

Anh nói không cần vội, nhưng mẹ Trâu và bảo mẫu sao có thể không vội cho được?

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Duật Nghiêu là khách quý trong gia đình!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2092.html.]

Trâu Niệm đi lên lầu, quay người nhẹ giọng hỏi anh: "Bây giờ anh tới đây làm gì?"

"Nhìn em, không có chuyện gì khác." Anh bình tĩnh nói, hai tay đút vào túi quần, nhìn gò má và đôi mắt Trâu Niệm, khóe miệng nở nụ cười nhẹ.

Trâu Niệm nhướng mày, không biết lời nói của hắn là thật hay giả.

Vì anh lấy cớ bàn chuyện làm ăn mà đến, mẹ Trâu và bảo mẫu sau khi pha trà sẽ mang trà ra, nên hai người không vào phòng ngủ nói chuyện mà đi lên thư phòng trên lầu. Cửa phòng đã mở sẵn.

Lúc mới bước vào, Nguyễn Duật Nghiêu quay đầu nhìn lại, cảm thấy người ở tầng dưới cũng không có đi lên nhanh như vậy, anh liền nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể cô vào lòng, nghiêng người nhắm mắt lại hôn lên môi cô, hơi thở của họ hòa quyện vào nhau, anh l.i.ế.m môi cô, áp trán mình vào trán cô, cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

Một nụ hôn dường như xóa tan mọi khao khát trước đây của anh…

Ít nhất người phụ nữ này hiện đang ở trong vòng tay anh, chấp nhận những nụ hôn và sự đụng chạm của anh.

Bàn tay của người đàn ông có thể đặt lên eo cô chỉ thuộc về Nguyễn Duật Nghiêu, không còn người đàn ông nào có được quyền lợi và vinh dự này nữa.

Mỗi khi Nguyễn Duật Nghiêu nghĩ đến Trâu Niệm đang mang đứa con của mình trong bụng, anh liền tràn đầy tự tin. Trên thực tế, nếu không phải Trâu Niệm mang thai con của hắn, hắn cũng sẽ không có tự tin như vậy.

Một người phụ nữ có tính cách như Trâu Niệm, cô còn rất trẻ, lại có lòng kiêu hãnh của riêng mình mà không ai có thể đánh bại, không dễ để cô ấy có thể mang lại cho đối phương cảm giác an toàn và tự tin trong tình yêu, dù người kia có tốt hay hoàn hảo đến đâu, chỉ cần cô phản kháng và cự tuyệt, khi đó mọi nỗ lực của đối phương đều có thể trở nên vô ích và vô giá trị.

Loading...