Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 219:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:39:57
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tính cách của Trâu Niệm khác với nhiều phụ nữ mà Tô Chính Đông từng tiếp xúc, Trâu Niệm không thích tha thứ cho người khác, Trâu Niệm thiếu cảm giác an toàn, cô thường chọn cách tin tưởng bản thân khi đối mặt với những người mà cô không quá thân thiết, đương nhiên, Hướng Dương không bao gồm trong số đó, cô với Hướng Dương rất thân thiết.

Một người bạn bình thường phản bội Trâu Niệm một lần, cô sẽ cảm thấy đau lòng, nhưng vừa quay người lại thì đã thực sự không còn coi người đó là bạn nữa, cô cũng sẽ không làm bất cứ chuyện gì để trả thù đối phương, chỉ là không còn qua lại với người đó như bạn bè nữa, tránh để lần sau lại bị người đó phản bội.

Tính cách của Trâu Niệm rất độc lập và mạnh mẽ, nếu có ai đứng trước mặt cô nói rằng đàn ông phạm sai lầm về nguyên tắc thì chỉ cần ăn năn là có thể được tha thứ, đàn ông cũng có thể được tha thứ, chỉ cần biết nhận lỗi là tốt rồi.

Rất có thể cô sẽ đưa tay ra tát người đó một cái, mắng một câu - Đồ khốn!

Trong suốt một năm làm việc sau khi tốt nghiệp, cô đã nhìn thấy đủ loại người, vạn vật trong xã hội, cô cảm thấy trong xã hội này không có sự bình đẳng thực sự giữa nam và nữ, nhưng trong lòng Trâu Niệm, nam và nữ phải hoàn toàn bình đẳng với nhau, trong cuộc sống và thế giới của người khác có thể có bất bình đẳng, nhưng trong cuộc sống và thế giới của cô, nam nữ tuyệt đối phải ngang hàng, đàn ông không thể cao quý hơn phụ nữ nửa phần.

Nếu gặp một người đàn ông mình rất yêu, nhưng lại không biết yêu thương phụ nữ, vậy cô sẽ không cần nữa.

Nhưng may mắn thay, cô đã gặp được một người đàn ông biết yêu thương như Nguyễn Duật Nghiêu, cô cũng yêu anh, sau đó cô biết mình ngày càng hèn hạ, dưới sự khích lệ của rất nhiều người, trong lúc choáng váng cô đã nghị, hai chữ hèn hạ này rất chính xác, không sai chút nào, lúc soi gương, cô cũng không nhịn được mà trách bản thân.

Hôm qua đứa bé bị sẩy thai.

Đối với người phụ nữ mà nói, sẩy thai cũng tương đương với việc sinh con, nhưng đứa trẻ sinh ra rất nhỏ và là một cái thai chết, cô tỉnh táo sinh đứa nhỏ, hoặc là nói tống cái thai c.h.ế.t đó ra ngoài cơ thể.

Trên bàn phẫu thuật, toàn thân cô đau đớn run rẩy, cô không dám hỏi đứa bé là con trai con hay gái chứ đừng nói đến nhìn một cái, sợ cô sẽ ôm đầu khóc c.h.ế.t mất!

Bây giờ Tô Chính Đông ở đây, có lẽ người mà anh ta thốt ra ngay sau đó chính là cha của đứa bé là Nguyễn Duật Nghiêu, ngón tay của Trâu Niệm đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, thần kinh căng thẳng, cầu nguyện ông trời, xin hãy chừa cho cô một con đường sống... Kết quả tốt hay xấu thì cũng phải thoải mái một chút!

Cô cho rằng đây là quả báo, quả báo vì mang thai con của người đã có gia đình!

Trâu Niệm càng sợ Tô Chính Đông sẽ chỉ mũi mắng cô như vậy, nói cô mang thai con của một người đàn ông đã có gia đình, quá rẻ mạt, hôm qua đáng bị sẩy thai.

Nhưng Tô Chính Đông cũng không có nói gì quá đáng, chỉ hỏi: "Sao em không nói cho anh biết?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2191.html.]

Hướng Dương ở một bên phản ứng một chút, hiểu ra, thở phào nhẹ nhõm.

Mẹ Trâu kinh ngạc nhìn Tô Chính Đông, người con rể này đã không còn là con rể của bà ấy nữa.

Mê Truyện Dịch

"Tôi nói với anh làm gì?" Trâu Niệm nhẹ giọng hỏi, liếc nhìn Tô Chính Đông, bây giờ cô có chút bối rối, Tô Chính Đông là muốn giúp đỡ hay là gây rắc rối?

Là giúp đỡ sao, nếu vậy, Trâu Niệm sẽ rất biết ơn anh ta.

Tô Chính Đông liếc nhìn mẹ Trâu, chân thành xin lỗi: "Mẹ, con xin lỗi, con và Niệm Niệm vẫn chưa ly hôn, mẹ không phiền nếu con gọi mẹ một tiếng mẹ chứ."

“Chính Đông, con và Niệm Niệm có chuyện gì vậy?” Mẹ Trâu bối rối.

Anh ta nói: “Con không biết Niệm Niệm đã mang thai con của con, Niệm Niệm muốn ly hôn với con, mang thai cũng không nói con biết, nếu không phải xảy ra chuyện này thì con hoàn toàn không biết gì."

Trâu Niệm cúi đầu, ngón tay siết chặt góc chăn, thở dài, xem ra Tô Chính Đông muốn giúp đỡ.

Tô Chính Đông nhìn Trâu Niệm: "Giải thích cho mẹ biết đi. Hôm nay anh mới biết được tin tức. Niệm Niệm... Anh cũng muốn biết em mang thai từ khi nào."

Trâu Niệm ngước mắt nhìn vào mắt Tô Chính Đông, Trâu Niệm nhìn thấy trong mắt anh ta có sự đau lòng và buồn bã, anh ta buồn cái gì?

Anh ta bất mãn vì cô mang thai đứa con của Nguyễn Duật Nghiêu, anh ta sợ muốn biết cô mang thai đứa con của Nguyễn Duật Nghiêu khi nào?

Tô Chính Đông buồn thực chất là vì ghen tị với Nguyễn Duật Nghiêu, nhưng trong mắt mẹ Trâu, con rể Tô Chính Đông đang luyến tiếc đứa nhỏ đã mất.

Mẹ Trâu khuyên nhủ mấy câu: “Đứa nhỏ mất cũng đã mất rồi, hai con cũng còn trẻ.”

Tô Chính Đông nắm chặt nắm tay, muốn chửi bới: Mẹ kiếp, đứa nhỏ này có quan hệ gì với tôi chứ??

Nhất định là của Nguyễn Duật Nghiêu!!

Loading...