Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 220:1

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:40:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Niệm khóc trong vòng tay anh.

Trước đây Trâu Niệm không biết, thậm chí tới lúc trước khi gặp được Nguyễn Duật Nghiêu cô vẫn không biết, hóa ra người mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ dựa dẫm vào một người, gặp được anh, cô trở nên yếu đuối và mong manh hơn, thích khóc, thích làm nũng, thích quấn lấy anh nghe anh nói chuyện theo lẽ đương nhiên, bởi vì anh thực sự khiến người khác cảm thấy rất an tâm và ấm áp.

Trâu Niệm kể lại chuyện Tô Chính Đông tới, đối mặt với anh, vì sợ sau này xảy ra sai sót gì, dù sao thì chuyện cô mang thai rồi sảy thai sẽ mãi mãi tồn tại, là một tai nạn không ai có thể xóa bỏ được.

Anh hiểu cô, mọi thứ đều nghe theo cô.

Trâu Niệm nói gì, anh đều cho rằng không sao cả, nếu có anh cũng không nói, quay lại nghĩ cách giải quyết, không để cô phải lo lắng bận tâm.

Nguyễn Duật Nghiêu ở bên cô một đêm, sáng hôm sau thì rời đi.

Anh tạm thời không muốn gặp mẹ Trâu, không cách nào nói chuyện một cách khách sáo được, Nguyễn Duật Nghiêu chịu đựng nỗi đau mất con, mọi sự sắp xếp cẩn thận đều đã tan tành, bây giờ anh chỉ muốn ở bên Trâu Niệm thật tốt, nói chuyện với cô, để cô vui vẻ đừng có áp lực gánh nặng, những người khác, tạm thời không quan trọng đối với anh.

Buổi sáng tại cửa tòa nhà tập đoàn Nguyễn thị.

Xe của Nguyễn Duật Nghiêu đậu trước cửa tập đoàn, anh không đậu ở bãi đậu xe dưới lòng đất, xuống xe, bước vào tòa nhà tập đoàn, Nguyễn Duật Nghiêu như thế khiến các nhân viên không dám thở mạnh.

Hơn 10 giờ, anh lần nữa rời khỏi tòa nhà tập đoàn.

Trợ lý đã chuẩn bị giỏ trái cây và một bó hoa để đi thăm bệnh, đặt lên xe của Nguyễn Duật Nghiêu, sau đó trợ lý lên xe, cùng Nguyễn Duật Nghiêu tới bệnh viện.

Trâu Niệm biết Nguyễn Duật Nghiêu sẽ tới vào giờ này, nên đã nói cho mẹ biết, cũng nói với Hướng Dương.

Trước cửa phòng bệnh, mẹ Trâu và Hướng Dương chờ Nguyễn Duật Nghiêu tới, Trâu Niệm bảo mẹ vào phòng ngồi chờ, nhưng mẹ không vào, nhất quyết muốn chờ ở cửa.

Như thế này Trâu Niệm cảm thấy rất mệt, yêu một người đàn ông thành đạt có sự nghiệp, là có áp lực nhất định.

Cửa thang máy mở ra, Nguyễn Dục Nghiêu và trợ lý bước ra, trong tay nữ trợ lý cầm một giỏ trái cây và bó hoa tươi, đôi chân dài của Nguyễn Duật Nghiêu sải ra những bước dài, chớp mắt đã tới trước cửa phòng bệnh, anh ta nói với mẹ Trâu: "Bác gái, rất xin lỗi, bây giờ cháu mới có thời gian tới thăm Trâu Niệm".

"Nói gì vậy, cậu là sếp của Niệm Niệm, tới thăm là đã coi trọng Niệm Niệm nhà chúng tôi rồi". Mẹ Trâu nhiệt tình nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2201.html.]

"Dì ơi, đây là quà Nguyễn tổng mang tới". Trợ lý Đổng đưa đồ cho mẹ Trâu.

Mẹ Trâu nhận lấy, đã mua rồi cũng không thể trả, chỉ có thể thở dài nói: "Tới thăm là vui rồi, còn tốn kém mua quà".

"Không sao". Nguyễn Duật Nghiêu nói, anh xoay người đi về phía giường bệnh.

Trâu Niệm nhìn anh, cách gặp mặt như thế này rất không tự nhiên, tối qua anh ta ở đây bên cô cả đêm, sáng nay lại tới như vậy, Trâu Niệm trong lúc nhất thời không biết chuyển sang chế độ xa lạ như thế nào.

Mê Truyện Dịch

"Ngồi đi". Trâu Niệm nói với anh.

Nguyễn Duật Nghiêu ngồi xuống, nói với cô: "Ở bệnh viện nghỉ ngơi dưỡng bệnh cho tốt, chuyện công việc trước hết cô không cần lo, bên đó tôi sẽ sắp xếp, mọi chuyện phải lấy sức khỏe làm trọng, có khó khăn gì thì cứ nói".

"Cảm ơn". Trâu Niệm khách sáo nói.

Hướng Dương hít sâu một hơi, hai người này, quả thực là người kia diễn giỏi hơn người nọ, miệng lưỡi đầy nghiêm túc, nhìn qua đúng thật là cấp trên cấp dưới.

Mẹ Trâu cảm ơn Nguyễn Duật Nghiêu vài câu, thay con gái giải thích với ông chủ này rằng con gái là vì vấn đề sức khỏe, hy vọng không làm chậm trễ chuyện công ty.

Châu Niệm nằm trên giường bệnh nghe vậy, thì dở khóc dở cười, đi theo bên cạnh người đàn ông như vậy, thật khôi hài, mẹ thì hạ giọng ăn nói khép nép nói giúp cho con gái, còn con gái và người đàn ông này, thì lại không thể mở miệng giải thích dù chỉ là một chữ.

Có lẽ Nguyễn Duật Nghiêu cũng không quen với việc mẹ Trâu đối với mình như thế, khẽ liếc nhìn Trâu Niệm bằng ánh mắt sâu xa, rồi rời khỏi phòng bệnh.

Rời khỏi bệnh viện lên xe, Nguyễn Duật Nghiêu nhìn thấy điện thoại rơi trong xe đang reo.

Trợ lý Đổng cũng lên xe.

Nguyễn Duật Nghiêu châm một điếu thuốc, nhíu mày nghe điện thoại, anh khởi động xe, nói với người đầu dây bên kia điện thoại: "Theo dõi chiếc xe Honda màu đen kia cho tôi, xem người đó đi đâu, gặp những ai! Nhất định không được để mất dấu!

Có bất cứ tình huống nào thì báo cho tôi ngay."

Buổi chiều, Nguyễn Duật Nghiêu lặng lẽ chờ điện thoại trong công ty.

Trong lòng anh đoán tới đoán lui, rốt cuộc là ai lại hại Trâu Niệm như thế, người này nhắm vào Trâu Niệm hay nhắm vào Nguyễn Duật Nghiêu anh?

Loading...