Sau chuyện lần đó, khách sạn không cho kiểm tra camera, cách duy nhất để xem lại camera là cô báo cảnh sát nói là mình bị cưỡng hiếp.
"Em thấy đấy, Nguyễn Duật Nghiêu có ý với em, hôm đó anh ấy không ngăn cản em gặp vợ chính thức của mình, anh ấy có ý đồ gì? Ở Thành phố B này có ai dám đụng chạm đến anh ấy chứ? Chị nghi ngờ anh ấy cố ý dụ em đến đó..."
Hướng Dương phân tích.
"..."
Trâu Niệm giật mình, suy nghĩ kỹ lại, Hướng Dương phân tích cũng rất có lý, không tính việc cô bị đánh thuốc, cả Thành phố B, ngoài bản thân Nguyễn Duật Nghiêu ra còn có ai dám đánh thuốc anh? !
Chẳng lẽ thế lực ngăn cản khách sạn cho cô xem camera giám sát cũng là anh sao?
Trâu Niệm dành cả ngày cuối tuần này để suy nghĩ về việc được Hướng Dương phân tích.
Trâu Niệm nhớ lại ánh mắt, từng hành động cử chỉ và cách cư xử của người đàn ông Nguyễn Duật Nghiêu đó, cô hoàn toàn không cảm thấy nhân cách của anh chưa ghê tởm đến mức bày mưu hãm hại cô.
Nhưng những gì xảy ra trong khách sạn ngày hôm đó, và cô cũng không điều tra được gì sau đó, mọi thứ dường như đều chỉ ra đây là việc làm của anh, tất cả mũi sào đều chỉ về phía anh, ngoài anh ra Trâu Niệm không thể nghĩ ra ai khác!
Trâu Niệm cảm thấy việc đánh thuốc người phụ nữ khác ngay trước mặt vợ mình là việc làm cực kỳ trơ tráo!
Hướng Dương nghe xong cười dửng dưng: "Chị không nghĩ anh ấy làm vậy là trơ tráo, không tính chuyện anh ấy làm như vậy đúng là quá sai, chị cảm thấy kiểu đàn ông này rất can đảm!"
"Chỉ riêng việc đó thôi đã là tội ác tày trời rồi..." Trâu Niệm không nói nên lời, cô bị người khác đánh thuốc phát sinh chuyện đó, nhưng Hướng Dương lại ngưỡng mộ người đàn ông đó? !
Cuối tuần Trâu Niệm không về nhà, thứ hai Trâu Niệm trực tiếp từ nhà Hướng Dương đến chỗ làm.
Trâu Niệm không muốn quay lại ngôi nhà đó, gặp mặt Tô Chính Đông cô sẽ nổi giận, cũng khó tránh khỏi việc sẽ gặp được mẹ chồng Trịnh Lan bị tra hỏi đủ điều, nếu gặp lúc Tô Tư có mặt, cô ta sẽ lại dậm mắm thêm muối.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-221.html.]
Ngôi nhà đó thật khiến cô đau đầu, cô chẳng muốn ở lại một giây phút nào.
Sau khi ký được hợp đồng của Tập đoàn Nguyễn Thị, vốn tưởng rằng được tăng lương thăng chức. Bây giờ Trâu Niệm không còn kỳ vọng nữa, ban đầu Trịnh Lan nghĩ sẽ gặp khó khăn trong việc ký hợp đồng với Tập đoàn Nguyễn Thị, nhưng không ngờ việc ký hợp đồng lại không khó mà khó ở chuyện cứ kéo dài mãi không thể thi công.
Trâu Niệm cảm thấy bây giờ nếu mình nhắc đến chuyện thăng chức, tăng lương sẽ bị phớt lờ.
Hướng Dương hỏi cô: "Hai ngày em đã không về nhà, mụ phù thủy nhà họ Tô ăn thịt người không nhổ xương kia không làm khó dễ em sao?"
"Không có, có vẻ xem em như không tồn tại nữa."
Trâu Niệm cúi đầu uống một ngụm nước.
"Nhưng, em thực sự không muốn được thăng chức, tăng lương nữa sao? Ở thành phố B này, chế độ đãi ngộ của Hồng Viễn đúng là không tệ, cho dù sau này em và Tô Chính Đông có ly hôn, em cũng có thể..."
Trâu Niệm lắc đầu: "Em không định ở lại Hồng Viễn, Trịnh Lan luôn xem em không vừa mắt, nếu em không còn là con dâu của bà ấy nữa, bà ấy nhất định sẽ tìm cách đuổi em đi, hơn nữa còn có Tô Tư luôn xem em là cái gai trong mắt. Em cũng không muốn ở lại tiếp tục dính dáng đến Tô Chính Đông, không gặp cho đỡ phiền..."
Mê Truyện Dịch
Dù đi đâu, làm nghề gì, cô cũng phải nuôi sống bản thân và người mẹ trong bệnh viện.
Trước đây, vì cô không ưa vẻ kiêu ngạo của kẻ thứ ba Tô Tư này, nên muốn cạnh tranh với cô ta, muốn được thăng chức, tăng lương để được ngang hàng với cô ta.
Bây giờ cô chỉ muốn sau khi ly hôn sẽ rời khỏi đây cho nhẹ lòng.
Bữa trưa còn chưa ăn xong đã có người gọi Trâu Niệm.
Chính là thư ký của Tô Chính Đông cũng tới đây dùng bữa.
Thư ký mỉm cười thông báo: "Cô Trâu, Phó tổng Tô bảo tôi sau khi dùng bữa thì nhắn cô ăn xong hãy lên văn phòng của anh ấy có việc."
"Ừm, tôi biết rồi." Trâu Niệm cười nhạt.