Anh nhướng mày: “Sẩy thai? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Tôi đã lâu không gặp cô ấy, em kể tôi nghe thêm về chuyện cô ấy đi. "
"Em đã không muốn nói tới người phụ nữ bỉ ổi đó rồi!" Trác Địch tức giận nắm chặt ngón tay, cô ta ghét việc Nguyễn Duật Nghiêu quan tâm đến Trâu Niệm nhiều như vậy. Cô ta cũng bối rối, Nguyễn Duật Nghiêu thực sự không biết chuyện Trâu Niệm sảy thai sao ? Vẻ mặt của anh không giống như đang giả vờ.
Chính mẹ cô ta lại nói Trâu Niệm đang mang thai đứa con của Nguyễn Duật Nghiêu, bây giờ Trâu Niệm bị sảy thai hiện đang ở trong bệnh viện.
Còn chưa kịp xác nhận, đã bị Nguyễn Duật Nghiêu chặn lại.
Lần đầu tiên Trác Địch ở cùng anh lâu như thế, không khí rất hòa hợp.
Sau khi nói chuyện với Trác Địch, Nguyễn Duật Nghiêu bảo tài xế lái xe thẳng về tập đoàn, Trác Địch nói cô ta cũng muốn đi.
Điều đáng ngạc nhiên là Nguyễn Duật Nghiêu lại không từ chối cô ta.
Trác Địch xuống xe, đi theo Nguyễn Duật Nghiêu về tập đoàn bằng xe của cô ta.
Nguyễn Duật Nghiêu trên đường gọi điện, là số của Trâu Niệm, Trâu Niệm cúp máy, không trả lời, anh cầm điện thoại chờ cô gọi lại.
Khoảng ba phút sau, cô gọi.
"Em dụ mẹ đi rồi.
Anh gọi có chuyện gì không? "Trâu Niệm hỏi hắn.
Nguyễn Duật Nghiêu nói: “Từ hôm qua Trác Địch về, anh đã phái người luôn theo dõi cô ta, hôm nay cô ta lái xe ra ngoài, đi về hướng bệnh viện, anh không chắc cô ta có đến bệnh viện hay không, nhưng xe của anh đúng lúc đi qua trung tâm thành phố đã phải chặn xe cô ta lại. Anh cũng có hỏi cô ta, cô ta có thể là muốn đi bệnh viện tìm em, cô ta cũng đã nghe nói về việc em sảy thai. Niệm Niệm, anh cảm thấy tủi thân cho em. Ngày mai anh sẽ kêu người cho em xuất viện."
Trâu Niệm gật đầu: "Em nghe theo anh, hiện tại sức khỏe của em đã ổn, có thể xuất viện, em có thể về nhà tự chăm sóc bản thân. Nhưng mà Hướng Dương có thể giúp em làm thủ tục xuất viện, để tránh những chuyện phiền toái không cần thiết, anh vẫn không nên đến thì hơn."
"Như vậy cũng được, xin lỗi em, hiện tại anh chỉ có thể làm được bấy nhiêu cho em thôi. Anh cảm thấy rất có lỗi, anh yêu em", anh nói.
Mê Truyện Dịch
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2282.html.]
Trâu Niệm đáp lại: “Em cũng yêu anh."
Anh nghe xong và cô cũng vậy. Họ cúp máy cùng lúc, rất dứt khoát.
Trong phòng bệnh, Trâu Niệm đang nằm trên giường xem điện thoại di động, thấy mẹ quay lại, cô bình tĩnh đặt điện thoại di động sang một bên.
“Nước nóng, để nguội rồi hẵng uống.” Mẹ Trâu đưa cho con gái.
“Con nói cảm ơn mẹ đi chứ!” Mẹ Trâu lắc đầu cười con gái.
Mẹ Trâu Niệm đang sắp xếp đồ đạc cho Trâu Niệm, Trâu Niệm cầm cốc nước nóng nói với mẹ: "Mẹ ơi, ngày mai con muốn xuất viện."
“Xuất viện sớm như vậy có được không?” Mẹ Trâu hỏi cô.
"Không thành vấn đề, sau khi sinh đứa nhỏ mấy ngày thì con được xuất viện rồi, con thấy không có vấn đề gì. Sáng nào mẹ cũng ngồi xe đến bệnh viện, Dương Dương thì mỗi tối đều đến, phiền mọi người quá, con về nhà nằm cũng chả khác gì ở đây, con cũng uống thuốc được.
Sau khi trở về nhà, mọi người chăm sóc con sẽ tiện hơn. "Trâu Niệm tỉ mỉ nói.
Mẹ Trâu suy nghĩ một lúc: “Không được, tốt nhất mẹ nên hỏi bác sĩ trước.”
“Mẹ hỏi đi, chắc chắn sẽ không có vấn đề gì đâu ạ.” Trâu Niệm cười với mẹ cô.
Tòa nhà Nguyễn thị, xe đậu ở bên ngoài, Nguyễn Duật Nghiêu và Trác Địch lần lượt đi vào.
Nhân viên công ty nhìn thấy cảnh này đều bàn tán xôn xao, dù sao Trác Địch cũng là tổng tài phu nhân, đã lâu không gặp, bọn họ vốn tưởng rằng cô đã biến mất khỏi thế giới rồi, bây giờ lại đột nhiên xuất hiện.
Trong phòng làm việc của tổng tài ở tầng cao nhất, thư ký mang vào hai tách cà phê rồi đi ra ngoài.
"Duật Nghiêu, em có thể cùng anh ở đây làm việc đến khi tan sở được không?" Trác Địch lợi dụng hôm nay anh không cáu kỉnh, thái độ tốt, cố gắng tạo cơ hội cho mình, nhưng cô ta cũng rất cẩn thận trong lời nói .
Nguyễn Duật Nghiêu đang ngồi ở bàn làm việc bên kia ngẩng đầu lên: "Em không mệt sao? Vừa mới trở về, không cần nghỉ ngơi à."