Trác Địch không muốn giữ lại những lời muốn nói, nhất định cô ta phải nói ra.
"Tôi nói cho cô biết, hiện tại tôi đã dọn ra khỏi nhà mẹ tôi rồi, giữa hai mẹ con chúng tôi có những mâu thuẫn không thể giải quyết được. Nếu cô là người phụ nữ của Nguyễn Duật Nghiêu, nếu cô vừa mới mang thai với anh ta lại vừa bị sảy thai, thì tôi thấy mình có trách nhiệm phải nói cho cô biết chuyện này. Chúng ta đều là phụ nữ, trong chuyện tình cảm phụ nữ thường là kẻ yếu thế, nhỏ bé và hèn mọn. Tôi không muốn nhìn thấy phụ nữ bị đàn ông đùa giỡn trong lòng bàn tay."
Trác Địch nói một hơi: "Cách đây không lâu, cỡ khoảng hơn hai mươi ngày trước, tôi nhìn thấy mẹ tôi và Nguyễn Duật Nghiêu hôn nhau trong bãi đỗ xe ngầm. Cô đừng ngạc nhiên cho rằng đây là chuyện đùa, đây chính là một sự thật vừa vô lý vừa vô đạo đức!"
Trâu Niệm quả thực bị sốc.
Nguyễn Duật Nghiêu, hôn nhau với mẹ của Trác Địch là Đổng Nhân?
Làm sao có thể được chứ?
Anh và Đổng Nhân đúng thật là có quan hệ khá thân thiết, nhưng anh chỉ muốn thông qua Đổng Nhân để biết được một số chuyện bí mật. Trâu Niệm cảm thấy Nguyễn Duật Nghiêu không đến mức như Trác Địch nói, đi hôn nhau với Đổng Nhân, không thấy bẩn sao? Không thấy khó chịu sao?
Nguyễn Duật Nghiêu cũng được coi là một người đàn ông mắc chứng sạch sẽ, không phải người phụ nữ nào anh cũng muốn đụng vào.
Mê Truyện Dịch
Trâu Niệm cũng từng tưởng tượng Nguyễn Duật Nghiêu tiếp xúc với những người phụ nữ khác sẽ như thế nào. Khoác vai, vỗ lưng, đây có lẽ là phép lịch sự tối thiểu mà những người đàn ông thượng lưu nên có với phụ nữ nhưng cũng chỉ giới hạn trong những buổi tiệc mà thôi. Còn ở nơi riêng tư, thì dù người đàn ông có địa vị cao đến đâu cũng sẽ không tùy tiện khoác vai, vỗ lưng phụ nữ. Nếu ở chốn riêng tư mà còn khoác vai, vỗ lưng tán tỉnh phụ nữ thì e rằng còn có thể gọi là hạ lưu!
Trâu Niệm cười lạnh lắc đầu, không thể nào.
"Cô thực sự có thể đi hỏi anh ta, xem anh ta có thừa nhận hay không!" Trác Địch cầm túi xách rời đi, đi được vài bước, cô ta lại đột nhiên quay đầu nói với Trâu Niệm: "Tôi hy vọng cô có thể chia rẽ mẹ tôi và anh ta ra! Tôi thà không có người chồng này, thà rằng ly hôn với anh ta còn hơn là nhìn thấy anh ta ở bên mẹ tôi, làm tôi nghĩ đến là liền thấy ghê tởm! Tôi thấy thế giới này thực sự điên rồi!"
Trác Địch hít một hơi thật sâu, quay người đi xuống lầu.
Trâu Niệm nhíu mày, ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ nhìn ra những tòa nhà cao tầng bên ngoài. Lời Trác Địch nói có phải là nói bừa không?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2421.html.]
Thôi, không nghĩ nữa, hỏi là biết ngay ấy mà.
Cô lấy điện thoại ra, gọi cho Nguyễn Duật Nghiêu.
"Gặp xong rồi à?" Anh nghe máy, hỏi cô.
Trâu Niệm gật đầu nói: "Vâng, em đã gặp cô ta rồi, em có thể gặp anh một lát không?"
Chưa đến 12 giờ, Trâu Niệm đã đến nhà hàng Tây mà cô và anh hẹn gặp.
Anh bị kẹt xe nên vẫn chưa đến, Trâu Niệm ngồi trong phòng riêng của nhà hàng đợi anh. Cô cẩn thận nghĩ đến những lời Trác Địch đã nói, trong lòng đột nhiên cảm thấy bất an. Từ trước đến nay, Nguyễn Duật Nghiêu vẫn luôn quá hoàn hảo, hoàn hảo đến mức dường như không thực tế. Cô sợ sự hoàn hảo của Nguyễn Duật Nghiêu không phải là bản chất thuần túy, mà là do che đậy mà tạo thành.
Đợi khoảng mười mấy phút thì anh cũng đến.
Trâu Niệm nghe thấy tiếng bước chân của người đàn ông đang đi lên cầu thang, nhờ thần giao cách cảm và âm thanh này, cô biết chắc chắn là anh tới.
Cô đứng dậy, đi đến cửa mở cửa rồi nhìn về phía cầu thang.
Nguyễn Duật Nghiêu cầm chìa khóa xe đi lên, nhìn thấy cô liền mỉm cười. Anh đút một tay vào túi quần, nhét chìa khóa xe vào túi quần, dáng người cao lớn của anh đi đến trước cửa, một tay nâng má cô lên, hôn một cái rồi nhẹ giọng nói: "Hửm? Sao lại ra tận cửa đợi anh? Nhớ anh đến mức ngồi không yên rồi à?"
"Không có..." Trâu Niệm định gỡ tay anh ra nhưng anh lại ôm chặt lấy eo cô, cơ thể người đàn ông áp sát vào cơ thể cô, đưa cô vào phòng riêng. Anh đưa tay đóng cửa lại, khóa trái.
Anh kích động đưa hai tay lên nâng má cô, cúi đầu hôn thật mạnh lên môi cô, hít lấy hương thơm nữ tính của cô.
Hôn một lúc, anh không thấy cô đáp lại thì liền dừng lại, hỏi cô: "Sao vậy? Em có vẻ không được thoải mái."
Trâu Niệm cảm thấy cơ thể mình mềm nhũn trong vòng tay anh, mặc dù tâm trí cô đang ở nơi khác, nhưng không thể tránh khỏi việc mặt đỏ tai hồng khi bị anh hôn. Cô ngẩng đầu nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh nói: "Trác Địch đến tìm em, cô ta nói anh đã hôn Đổng Nhân. Anh và Đổng Nhân đã hôn nhau trong một bãi đỗ xe ngầm. Em đã quyết định không tin, nhưng cô ta nói rất quả quyết. Em thấy Trác Địch không phải là người có khả năng diễn xuất đặc biệt, vì vậy anh đừng trách em. Em phải hỏi anh, em không muốn trong lòng mãi mãi có một nút thắt. Anh nhìn thẳng vào mắt em rồi trả lời em đi. Anh có hôn Đổng Nhân không?"