Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 249:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:42:09
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tập đoàn Nguyễn thị, thời gian làm việc chính thức buổi sáng.

Ngày đầu tiên đi làm của Trâu Niệm có hơi căng thẳng, nhưng Nguyễn Duật Nghiêu không đích thân dẫn cô đến, như vậy có vẻ không hay nên anh để trợ lý Đổng dẫn Trâu Niệm đến. Điều này khiến Trâu Niệm cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cô có thể làm quen với những đồng nghiệp sắp làm việc cùng một cách tự nhiên.

Sau khi chào hỏi ngắn gọn với từng người, Trâu Niệm tự giới thiệu bản thân, sau đó theo trợ lý Đổng lên lầu.

Chức vụ của Trâu Niệm cao hơn nhiều so với những người phụ nữ kia, phải làm việc ở tầng cao nhất, được coi như một "trợ lý đặc biệt" do Nguyễn Duật Nghiêu tạm thời sắp xếp, vị trí trợ lý đặc biệt này của Trâu Niệm ngang cấp với chức vụ của trợ lý Đổng.

Trợ lý Đổng chủ yếu phụ trách các công việc nội bộ của công ty, những việc này Trâu Niệm đều không hiểu, học cũng quá chậm. Trâu Niệm chủ yếu phụ trách các công việc giao lưu bên ngoài của công ty rồi trao đổi với anh, chẳng hạn như hôm nay anh có tiệc nào cần phải tham dự, có cuộc họp chính thức nào, đàm phán các vấn đề liên quan đến chính phủ, v.v., tất cả những việc này đều do Trâu Niệm đích thân quản lý.

Trâu Niệm dành phần lớn thời gian của buổi sáng để làm quen với các đồng nghiệp.

Mười một giờ trưa, cô được Nguyễn Duật Nghiêu gọi vào, trợ lý Đổng và những người ở tầng trên đã xuống ăn trưa, chỉ còn một mình cô và Nguyễn Duật Nghiêu ở trong văn phòng.

Anh nói: "Vào đi."

Trâu Niệm đẩy cửa bước vào.

Nguyễn Duật Nghiêu ngồi ở vị trí làm việc của mình, ngước mắt lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cơ thể Trâu Niệm.

"Sao anh nhìn em như vậy? Em có gì lạ lắm sao?" Trâu Niệm tiến lại gần anh hỏi.

Anh đưa tay kéo cô lại, để cô ngồi vào lòng mình, Nguyễn Duật Nghiêu cúi xuống, môi hôn lên n.g.ự.c cô, dùng môi và chiếc mũi cao thẳng của mình phác họa hình dáng bộ n.g.ự.c cô: "Quần áo quá vừa vặn, chỗ nào nên lồi thì lồi rõ ràng, nếu ngày nào em cũng ăn mặc như thế này đi qua đi lại trước mặt anh, anh chịu sao nổi?"

"Những người phụ nữ khác trong công ty cũng mặc như vậy." Trâu Niệm nói.

"Nhưng họ đều không đến gần anh được, còn em thì ở ngay trước mắt anh, gần cơ thể và trái tim anh nhất." Nguyễn Duật Nghiêu cười đắm đuối, mổ nhẹ một cái lên môi cô. Cô đưa tay ôm lấy cổ anh, hai người hôn nhau.

Sắp phải ra ngoài ăn trưa, Nguyễn Duật Nghiêu chỉ hôn cô một cái rồi buông ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2492.html.]

"Anh không có thư ký sao?" Trâu Niệm nhìn vào mắt anh hỏi.

Anh lắc đầu, nhíu mày nói: "Không, công ty có rất nhiều thư ký nhưng không có ai là thư ký bên cạnh anh. Tính cả em, bây giờ có hai trợ lý đặc biệt, anh không cần thư ký, trợ lý là người thân tín của anh, dùng như thư ký. Anh tin rằng bây giờ em là trợ lý đặc biệt thân cận của anh còn có ích hơn mấy cô thư ký ngoài kia."

Mê Truyện Dịch

"Vớ vẩn... thân cận gì chứ..." Trâu Niệm áp mặt vào n.g.ự.c anh.

Trâu Niệm tưởng rằng Nguyễn Duật Nghiêu thực sự đưa cô vào công ty để cô chính thức đi làm, nhưng không phải. Nguyễn Duật Nghiêu hiện tại là bất đắc dĩ, sợ cô đi làm ở công ty khác, đành phải thỏa hiệp đưa cô vào công ty của mình.

Anh tin rằng, trong tương lai không xa, Trâu Niệm sẽ sớm mang thai lại. Nếu cô mang thai, anh không thể để cô tiếp tục làm việc ở công ty, nhất định phải về nhà nghỉ ngơi toàn thời gian.

Mười một rưỡi, hai người cùng nhau rời công ty đi ăn trưa. Đi thẳng từ thang máy ở tầng của anh xuống bãi đỗ xe ngầm, Trâu Niệm đi song song với anh, nhưng không có hành động thân mật hay nắm tay gì cả, cô sợ bị người khác bắt gặp.

Quả nhiên, ở bãi đỗ xe ngầm gặp phải đồng nghiệp trong công ty, Trâu Niệm không quen biết, Nguyễn Duật Nghiêu cũng không quen hết, nhân viên ở dưới đều sẽ nói một câu "Nguyễn tổng, chào buổi trưa".

Còn Nguyễn Duật Nghiêu đưa cô lên xe, chỉ gật đầu. Anh thậm chí còn không nhìn người khác lấy một cái, dáng người cao lớn trực tiếp đi ngang qua người khác, vẻ mặt kiêu ngạo.

Trâu Niệm cùng anh lên xe, đây có lẽ là chuyện đáng để mọi người bàn tán.

Lên xe xong, Trâu Niệm thắt dây an toàn nói: "Chúng ta ra vào cùng nhau như thế này, có phải hơi không ổn không? Sau này đi làm em đi của em, anh đi của anh, tan làm cũng nên đi riêng thì hơn".

"Em sợ gì". Nguyễn Duật Nghiêu khởi động xe, cau mày.

"Như vậy không ổn lắm đâu, bây giờ chúng ta đều là người có vợ chồng rồi. Nếu đều là lúc độc thân, đừng nói là ra vào cùng anh như thế này, em còn dám hôn anh đi trên phố cơ". Trâu Niệm nói đùa.

Cô vẫn nhịn được, không nói với Nguyễn Duật Nghiêu chuyện Tô Chính Đông đã đồng ý ly hôn. Cô sợ Tô Chính Đông ngày mai lại đổi ý, dù sao Tô Chính Đông cũng từng làm chuyện đổi ý ở cục dân chính rồi. Cô nghĩ là vẫn nên đợi đến khi thực sự ly hôn rồi hãy nói cho anh nghe tin vui này, cũng coi như là một bất ngờ!

Nhà hàng là Nguyễn Duật Nghiêu chọn, Trâu Niệm từng đến đây với anh một lần. Trâu Niệm thích ăn gì ở đây, Nguyễn Duật Nghiêu vẫn nhớ. Hai người vừa ngồi xuống, anh liền gọi món cho cô.

Một người đàn ông, để ý đến những chi tiết nhỏ nhặt như đối phương thích gì, Trâu Niệm cảm thấy điều này còn khiến cô hài lòng hơn cả việc Nguyễn Duật Nghiêu tặng cô mấy bó hoa.

Loading...