Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 262:2

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:49:21
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau hơn mười phút trò chuyện riêng, Trâu Niệm và Trác Đằng đã tự nhiên hơn nhiều, không còn nói chuyện là khóc, không còn nhìn nhau là không rời mắt được.

Trong bữa ăn, Trác Đằng cười tươi nói: "Cuộc hội ngộ sau thời gian dài xa cách của chúng ta không giống với cuộc hội ngộ sau thời gian dài xa cách của người khác. Anh đã trở về từ lâu, cứ hễ rảnh là đi theo em, anh đã quen với em của năm nay rồi. Bây giờ ngồi đối diện nhau ăn uống như thế này, anh cũng không thấy Niệm Niệm xa lạ gì."

"Em cũng vậy... mấy hôm trước em đã biết anh ở Thành phố B rồi." Trâu Niệm cúi đầu ăn, nói.

Nếu không có tin tức của nhau, người đã c.h.ế.t đột nhiên đứng trước mắt, Trâu Niệm và Trác Đằng sẽ không có phản ứng như bây giờ, hẳn sẽ là—— kiến quái—— bất quái——* và sẽ là một cuộc hội ngộ sau thời gian dài xa cách vô cùng cảm động.

(*Kiến quái bất quái: không kinh sợ khi thấy chuyện quái dị)

Trong bữa ăn, Trác Đằng và Nguyễn Duật Nghiêu cũng trò chuyện, Trâu Niệm thỉnh thoảng xen vào một câu.

Trước mặt những người khác cô cần phải giả vờ cô yêu Nguyễn Duật Nghiêu, cô không dám nói chuyện nhiều với Nguyễn Duật Nghiêu. Cô sợ nói nhiều sẽ bị người ta phát hiện ra điều gì đó.

Trác Đằng nói: "Anh, cô ấy là bạn gái thời đại học của tôi, anh phải giúp tôi chăm sóc cô ấy thật tốt."

"Nhất định." Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày, thốt ra hai chữ đầy ẩn ý này.

Trác Đằng gật đầu, nhìn anh: "Bây giờ anh và Niệm Niệm là bạn tốt của nhau sao?"

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Duật Nghiêu khá bình tĩnh, anh giải thích: "Ban ngày thì cùng làm việc trong một công ty, buổi tối thì thỉnh thoảng tăng ca cùng anh. Lâu dần, quan hệ của chúng tôi cũng khá tốt."

Có Nguyễn Duật Nghiêu ở đó, có một số lời Trác Đằng cho rằng không tiện hỏi cô, dù sao đó cũng là chuyện riêng tư của Trâu Niệm, trước mặt cấp trên mà tiết lộ quá nhiều chuyện riêng tư không hay.

Bữa trưa này do Nguyễn Duật Nghiêu trả tiền.

Ra khỏi nhà hàng, Trác Đằng nói hỏi Trâu Niệm: "Niệm Niệm, có thể trò chuyện với anh thêm một lát nữa không?"

Trâu Niệm nhìn về phía Nguyễn Duật Nghiêu...

"Hai người cứ trò chuyện đi, tôi về công ty trước." Anh thản nhiên nói.

Trâu Niệm khâm phục diễn xuất của Nguyễn Duật Nghiêu. Anh rõ ràng rất tức giận nhưng anh phải giả vờ là một cấp trên. Anh không có quyền can thiệp quá nhiều vào mọi vấn đề riêng tư của cô, lại càng không được can thiệp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2622.html.]

Nguyễn Duật Nghiêu lái xe thẳng về công ty. Trên con phố đông đúc, điện thoại của anh trên ghế phụ kêu lên. Số điện thoại hiển thị là số công việc, anh không để ý.

Tay anh nắm chặt vô lăng, mắt nhìn đèn đỏ, lực nắm chặt vô lăng không ngừng tăng thêm.

Anh đã cho cô và Trác Đằng đủ không gian để nói chuyện, anh cũng tin Trâu Niệm sẽ nắm bắt chính xác chừng mực khi ở bên bạn trai cũ. Trác Đằng tuyệt đối không phải là người đê tiện. Như vậy, còn gì đáng lo lắng nữa chứ?

Anh tự hỏi mình, câu trả lời thực ra chỉ là an ủi tính chiếm hữu quá mạnh mẽ của anh mà thôi. Thực chất anh rất mong Trâu Niệm mãi mãi là của riêng mình, bất kể là thời đại học hay bất kỳ lúc nào. Người đàn ông của cô chỉ có thể duy nhất là Nguyễn Duật Nghiêu anh mà thôi.

Dù biết điều đó là không thể, nhưng anh vẫn không nhịn được mà tưởng tượng một lần.

Tháng này, ngoài đường buổi trưa không lạnh không nóng, nhiệt độ thích hợp để đi mua sắm.

Đi trên phố, Trác Đằng đi mua trà sữa trân châu mà Trâu Niệm thích nhất.

Như này chẳng khác gì thời đại học, cô cầm cốc trà sữa đi bên cạnh anh ấy, anh ấy đút cả hai tay vào túi quần, vừa đi vừa nói chuyện, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn khuôn mặt nghiêng của cô, cứ nhìn mãi không thôi.

Nhưng bây giờ, cảm giác của hai người đã thay đổi rất nhiều.

Trác Đằng hỏi Trâu Niệm: "Em và Tô Chính Đông thế nào rồi? Đã ly hôn chưa? Khi anh theo dõi em, anh phát hiện em đã về một biệt thự mà không về nhà của em và Tô Chính Đông. Anh đã thử hỏi đồng nghiệp của em, nhưng anh lại không dám hỏi người quen vì vậy những người tôi hỏi đều không biết hiện giờ em và Tô Chính Đông rốt cuộc như thế nào".

Trâu Niệm bị hỏi đến ngẩn người...

"Vẫn chưa ly hôn". Trâu Niệm nói xong thì cúi đầu cầm cốc trà sữa, từng bước một đi về phía trước cùng Trác Đằng. Cô không biết phải mở lời như thế nào, mà mở lời thì nên nói gì mới phải?

Cô không biết Trác Đằng nghĩ thế nào, anh ấy còn yêu cô không?

Anh ấy nếu thấy cô và Tô Chính Đông đã ly hôn rồi thì sẽ nghĩ cô có thể quay lại với anh ấy không?

Đây là vấn đề mà Trâu Niệm lo lắng nhất.

Không phải vì cô tự luyến, mà thực sự việc này cần phải hiểu rõ để tránh bối rối sau này.

Trác Đằng cũng là một người cực kỳ dễ ngượng ngùng. Thời đại học, lần đầu tiên hai người hôn nhau, Trác Đằng run rẩy ôm lấy cô rồi hôn xuống, mặt anh đỏ như sắp nhỏ máu. Anh xấu hổ, Trâu Niệm cũng không tránh khỏi như vậy.

Loading...