Trong phòng khách lầu một của biệt thự, những người đàn ông phụ nữ có chút biết biết đứng ở một góc liền bắt đầu thì thầm to nhỏ, tràn đầy hào hứng buôn những chuyện trong những gia đình giàu có.
"Nghe nói, nhà họ Tô và nhà họ Nguyễn bất hòa từ lâu rồi."
"Tôi cũng nghe nói như vậy! Cậu hai thông minh nhất của nhà họ Nguyễn - Nguyễn Duật Nghiêu, từng hẹn hò với cô con gái nhà họ Tô một thời gian, sau đó cô con gái nhà họ Tô qua đời, không hiểu sao nhà họ Tô lại trở mặt với nhà họ Nguyễn ..."
"Đúng vậy! Tôi cũng có nghe nói, nhà họ Nguyễn và nhà họ Tô như nước với lửa cả đời không qua lại với nhau, hơn một năm nay nhà họ Nguyễn và nhà họ Tô đều tìm cách chơi c.h.ế.t đối phương!" Một người phụ nữ trung niên mặc một chiếc váy liền màu đỏ, trang điểm lộng lẫy, lúc này đưa tay lên che miệng, nghiêng người sang một bên thì thầm nói nhỏ.
Trong lúc nhất thời, câu hỏi sao con dâu nhà họ Tô lại thân thiết với Tiêu Ngọc Hoa như vậy? Khiến mọi người không thể giải thích được!
Những người có thể mở miệng suy đoán chuyện của nhà họ Tô và nhà họ Nguyễn một cách có căn cứ hiển nhiên là người có đôi chút quen biết với cả nhà họ Nguyễn và nhà họ Tô. Hễ mở miệng ra nói thì đều là chuyện phiếm và những lời nói nhảm, bộ dạng như kiểu rất sợ thiên hạ không loạn, kiểu người này dĩ nhiên sẽ không hoàn toàn thân thiết với nhà họ Nguyễn, lại càng không thể hoàn toàn thân thiết với nhà họ Tô.
Họ chỉ mong con cháu của những gia đình giàu có này sẽ làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, khiến những bậc trưởng bối như cha mẹ hai nhà khó xử! Trong giới này một khi có chuyện gì xảy ra, thì tự nhiên sẽ lan truyền đến tai những người khác trong giới một cách nhanh chóng.
Trâu Niệm đứng trên hành lang lầu hai, nhìn căn phòng Nguyễn Duật Nghiêu nghỉ ngơi, hít một hơi thật sâu, sau đó đi tới, thử khẽ đẩy cửa phòng ra.
Cửa mở, anh không có khóa trái bên trong.
Thân hình nam tính nằm dài một cách lười biếng và tùy ý trên chiếc giường lớn trong phòng, chiếc áo khoác vest bị anh vứt trên sàn, trên người anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi kẻ sọc nhỏ màu tối, do tư thế ngủ của anh khá tùy ý nên làm cho vạt áo sơ mi của anh đã sắp tuột khỏi thắt lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2751.html.]
Trâu Niệm đi tới, cúi người nhặt chiếc áo khoác vest nam trên thảm lên.
Nhưng cô lại cảm nhận được có một ánh mắt nhìn mình.
Quả nhiên, lúc cô ngẩng đầu lên thì nhìn thấy anh đã tỉnh, đôi mắt mở to của người đàn ông hằn rõ những tia máu, trông có chút đáng sợ. Nguyễn Duật Nghiêu mím chặt đôi môi mỏng, trong ánh mắt sâu thẳm có chút gì đó cô không thể hiểu được, anh đang tức giận sao?
Ngón tay Trâu Niệm cầm chiếc áo khoác vest của anh, nhặt lên, trong nháy mắt mũi cô liền ngửi thấy mùi hương dễ chịu quen thuộc trên chiếc áo khoác vest của anh, mùi hương quyến rũ, khiến người ta cảm thấy thoải mái khi ngửi được.
Ánh mắt anh mơ màng, không nói gì, rồi lại nhắm mắt lại.
Trâu Niệm cầm chiếc áo khoác vest của anh đứng tại chỗ, không biết nên chào hỏi anh thế nào. Lần này anh có vẻ thực sự rất giận, nhưng Trâu Niệm vẫn cảm thấy mình rất oan uổng!
Cô đã thấy quá nhiều bạn bè của mình xảy ra chuyện như thế này, lúc nào cũng là phụ nữ thỏa hiệp, phụ nữ giải thích, còn đàn ông chỉ biết một mực chất vấn phụ nữ. Tất cả những người phụ nữ đã từng có khoảnh khắc không hạnh phúc trong thời gian yêu đương hay trong cuộc sống hôn nhân, đều không thể trốn tránh trách nhiệm của bản thân, đó là quá nuông chiều đàn ông, coi đàn ông như trời! Như đất! Thường có vẻ kiể không có đàn ông thì không thể sống!
Trước đây, Trâu Niệm có nghe một chị đồng nghiệp rất hạnh phúc trong thời gian yêu đương và hôn nhân nói rằng: "Chồng chị rất tốt, trong thời gian yêu nhau chị đã đặt nền tảng cho anh ấy! Nếu chiều chuộng lâu ngày, thói quen sẽ thành tự nhiên, vì vậy sẽ khiến đàn ông học được cách "được voi đòi tiên", họ được chiều tới càng ngày càng hư hỏng, càng ngày càng tệ hơn! Còn luôn tự cho đàn ông cao cao tại thượng là điều hiển nhiên, mà không biết rằng, chỉ có những người phụ nữ ngốc mới chiều chuộng, ra ngoài, một khi gặp phải những người phụ nữ thông minh không ngốc, thì họ lại sẽ vẫy đuôi ngoan ngoãn".
Nhưng Trâu Niệm biết, kiểu đàn ông vẫy đuôi với một số phụ nữ, nhưng lại quen thói bắt nạt một số phụ nữ khác, họ sẽ không thay đổi tính cách của mình, càng không phát hiện ra điểm tốt của vợ. Bởi vì người vợ đóng vai người phụ nữ ngốc ở nhà là điều không thay đổi, nên anh ta vẫn được chiều chuộng như hoàng đế, chiều tới hư!
Mê Truyện Dịch
Nguyễn Duật Nghiêu không tệ như những người đàn ông đó, anh rất tốt, nhưng Trâu Niệm cảm thấy mình cũng không phải là người phụ nữ yếu đuối nhu nhược, tính cách sớm đã định hình từ lâu, bảo cô thay đổi căn bản cũng không thay đổi được bao nhiêu. Ngoài cha mẹ ruột của mình ra, bảo cô chịu thiệt thòi, chịu ấm ức từ ai đó, thì đó là điều không thể.