Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 280:4

Cập nhật lúc: 2025-06-28 01:51:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ bạn của Đổng Nhân gọi một cốc cà phê, nhân viên phục vụ không dám đắc tội, nhanh chóng mang lên...

"Em cũng thật là tạo nghiệp, sao lại nuôi lớn một đứa như vậy! Em đúng là nhẫn nhịn giỏi thật, đổi lại là chị thì chắc chắn không chịu được, không phải con ruột thì nuôi một ngày cũng không nổi..."

Mê Truyện Dịch

Đổng Nhân nói với bạn mình: "Nếu không có giá trị lợi dụng, chị nghĩ em nuôi cô ta để làm gì? Còn không phải để câu một người đàn ông có điều kiện, tưởng có thể gả được cho cậu ta! Bây giờ mọi chuyện đã hỏng bét rồi, em nuôi cô ta cũng chẳng còn tác dụng gì nữa! Em giờ còn chẳng muốn cho cô ta ăn thêm một bát cơm, cô ta dù gì cũng bị em chiều hư tới mức mắc bệnh tiểu thư rồi..."

Hai người nói xong về Trác Địch, lại bắt đầu bàn về loại mặt nạ nào dùng hiệu quả, chuyển chủ đề rất nhanh. Nhưng ngoài việc nói về Trác Địch, thì hầu hết những gì họ nói đều liên quan đến việc làm đẹp cho khuôn mặt.

Đồ ăn đã được thanh toán trước, nên Trâu Niệm và Hướng Dương nhanh chóng rời khỏi quán cà phê, không bị Đổng Nhân nhìn thấy. Lần này, Trâu Niệm quyết định tha cho Đổng Nhân. Chặng đường phía trước còn rất dài! Cái nỗi đau hại c.h.ế.t đứa con trong bụng cô, Trâu Niệm nghĩ rằng cả đời này mình sẽ không bao giờ quên được!

Ra ngoài, Trâu Niệm lên xe của Hướng Dương. Hướng Dương cũng lên xe, đóng cửa xe lại, lấy điện thoại ra phát lại đoạn ghi âm trong quán cà phê.

"Đổng Nhân này đúng là một bà già độc ác, gặp một người ăn xin trên phố còn thương hại, huống chi là đứa con gái sống với bà ta bao nhiêu năm, không phải con ruột thì chẳng lẽ không có chút tình cảm nào sao? Thật là m.á.u lạnh! Em xem cái vẻ già nua của bà ta kìa, thế mà còn uống cà phê tự sướng! Thật buồn nôn!"

Hướng Dương vừa nghe đoạn ghi âm vừa lẩm bẩm, rồi gửi đoạn ghi âm cho Trâu Niệm: "Em lưu lại, biết đâu có ích. Đối phó với bà già đê tiện Đổng Nhân này, tốt nhất nên chuẩn bị sẵn vài chiêu!"

"Ừ, để em lưu lại." Trâu Niệm cúi đầu nghịch điện thoại.

Khi Hướng Dương khởi động xe, Trâu Niệm liếc nhìn cửa quán cà phê, đây chắc chắn là lần cuối cùng cô uống cà phê ở quán của Trác Địch.

Trở về tập đoàn Nguyễn thị, Trâu Niệm đi thẳng lên lầu, vừa vào thang máy vừa gọi điện cho Nguyễn Duật Nghiêu.

"Anh ở công ty không?"

"Anh ở, sao vậy?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-2804.html.]

"Em đang ở trong thang máy, lên tìm anh."

"Được."

Trâu Niệm cúp điện thoại, cầm điện thoại trên tay, cô nhìn chằm chằm vào cửa thang máy. Rất nhanh, cô đã đến tầng cao nhất, cô liền đi thẳng đến văn phòng của Nguyễn Duật Nghiêu.

"Em và Hướng Dương đã đến một quán cà phê, ở số 328 đường xx, nhưng chúng em phát hiện ra đó là quán mà Trác Địch đã mua lại, rồi chứng kiến Đổng Nhân đến đó gây chuyện, nhưng Trác Địch không có ở quán." Vào văn phòng của anh, Trâu Niệm ngồi xuống ghế sofa, không thể tin được nói với anh.

"Số 328 đường xx?" Nguyễn Duật Nghiêu cười nhẹ: "Đó là quán cà phê mà Trác Địch luôn muốn, không ngờ lại nhanh chóng như vậy. Đó là một quán cà phê lâu đời. Hồi cấp ba, Trác Địch thường đến đó, còn nói với mọi người sau này lấy được chồng sẽ vừa chăm chồng dạy con vừa mở một quán cà phê của riêng mình."

"Đúng vậy, đó là một quán cà phê lâu đời nhưng bây giờ đã đổi chủ nên cũng thay đổi diện mạo. Hiện đang có chương trình khuyến mãi, Hướng Dương mới đưa em đến đó một lầ. Trước đây chúng em vẫn uống cà phê ở gần Hồng Viễn, không quen thuộc với khu bên này." Trâu Niệm nói.

Trâu Niệm cúi đầu, lấy điện thoại ra.

"Hướng Dương đã ghi âm lại một đoạn, là lời của Đổng Nhân." Cô đưa điện thoại cho Nguyễn Duật Nghiêu.

Nguyễn Duật Nghiêu đứng trước mặt Trâu Niệm, một người đứng, một người ngồi. Anh ấn nút phát, tức thì trong văn phòng yên tĩnh rộng lớn toàn là giọng nói méo mó của Đổng Nhân.

Trâu Niệm và anh yên lặng nghe cho đến cuối.

Nguyễn Duật Nghiêu nhướng mày, nhìn chiếc điện thoại trên tay, gật đầu: "Thứ này rất hữu ích, anh vẫn đang nghĩ cách khiến hai mẹ con họ trở mặt nhau dữ dội hơn, có thứ này thì dễ rồi. Mối quan hệ không phải mẹ con ruột này, anh không thể đích thân nói với Trác Địch, cũng không ai có thể đích thân nói với Trác Địch. Trác Địch sẽ không tin, sẽ cho rằng đó là đang khiêu khích cô ta, trừ khi đi xét nghiệm ADN. Bây giờ, để cô ta nghe đoạn ghi âm này, sẽ có tác dụng gì?"

"Trác Địch sẽ càng hận Đổng Nhân hơn chứ?" Trâu Niệm thấy số phận của Trác Địch cũng rất bi thảm, gặp phải một người mẹ như vậy, lại không phải mẹ ruột, chỉ vì lợi ích mà tồn tại. Trác Địch do Đổng Nhân nuôi lớn, rất khó có thể là một đứa trẻ ngoan, đây là điều bất hạnh của Trác Địch. Nhưng gốc rễ của thiện và ác, thực ra đều nằm trong lòng Trác Địch.

Nguyễn Duật Nghiêu gật đầu: "Đúng vậy, Trác Địch sẽ hận, anh sẽ lập tức sắp xếp người chuyển đoạn ghi âm cho Trác Địch. Trong tay Trác Địch, hẳn là có thứ quan trọng mà anh muốn, nó liên quan đến bằng chứng về hung thủ g.i.ế.c hại Trác Đằng. Trác Địch đang che chở cho Đổng Nhân, ngay cả khi Đổng Nhân nhẫn tâm đuổi cô ta ra ngoài, cô ta vẫn cho rằng Đổng Nhân là mẹ ruột của mình."

Loading...