Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 30:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:09:08
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô không đẩy ra được, chỉ có thể chịu đựng.

Trâu Niệm không muốn cắn anh giống như lần trước. Mấy ngày trôi qua, cô ở thành phố B, anh ở Hương Cảng, vết thương trên môi anh vẫn chưa khỏi hẳn.

Anh ở gần như vậy, môi anh chỉ cách mắt Trâu Niệm khoảng hai centimet, Trâu Niệm nhìn rất rõ ràng.

Hai tay to lớn của anh ấn nhẹ lên đôi vai gầy của cô, anh l.i.ế.m đôi môi mỏng của mình, dịu dàng đặt một nụ hôn lên mắt Trâu Niệm, đôi mắt anh nhìn cô đầy vẻ phức tạp. Nguyễn Duật Nghiêu nhẹ giọng nói: “Mấy ngày tôi ở Hương Cảng, tôi vắt óc suy nghĩ rốt cuộc cô thích món quà như thế nào. Món quà tôi muốn tặng cô là túi xách, quần áo hoặc giày, nhưng tôi cảm thấy những thứ này rất không có thành ý, tôi cũng biết cô không ham hư vinh.

Tôi chưa từng tặng quà cho phụ nữ, không biết nên mua gì. Chiếc đồng hồ này là đích thân tôi chọn, tôi rất thích——“

Ánh mắt Nguyễn Duật Nghiêu mang theo thành ý, liếc nhìn chiếc đồng hồ nữ trên mặt đất. Anh cho rằng chiếc đó thật sự phù hợp với Trâu Niệm.

“Anh là đang tỏ tình sao?”

Trâu Niệm nhìn một chiếc cúc trên áo sơ mi của anh, lạnh nhạt nói, “Một người đàn ông đã kết hôn cùng một người phụ nữ đã kết hôn hôn môi, nói những lời này, sao? Anh khuyên tôi cùng anh ngoại tình sao?”

“Xin lỗi, dù người đàn ông đó có mị lực lớn cỡ nào đi nữa thì tôi cũng không làm được——“ Trâu Niệm dùng lực đẩy tay anh ra, quay người cầm lấy túi xách trên sô pha rồi chuẩn bị rời đi.

Nguyễn Duật Nghiêu kéo một tay cô lại, nhíu mày, “Cuộc hôn nhân của tôi và vợ tôi không xuất phát trên tình cảm, tôi coi cô ấy là em gái. Cuộc hôn nhân của cô và chồng cô hạnh phúc sao?

Cô Tô Tô Tư —— hình như đã mang thai con của anh ta!”

Trâu Niệm quay người lại, “Sao anh biết?”

Trâu Niệm nhìn anh, ngón tay nắm chặt, cô cúi đầu, giọng điệu rất kém, “Hôn nhân của tôi có hạnh phúc hay không cũng không liên quan đến anh! Tôi muốn công trình vì đó là công việc của tôi. Tôi làm việc này một năm rồi! Những người đàn ông mà tôi phải đối mặt không chỉ có mình anh! Loại đàn ông như anh rất nhiều. Tôi xin anh đừng làm khó tôi—— Trương Chương trẻ tuổi xinh đẹp, không phải có người dâng đến cửa cho anh rồi sao?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-301.html.]

Nguyễn Duật Nghiêu: “…”

“Cô nhìn tôi.” Anh nâng cằm cô lên, không cho cô cúi đầu nữa, anh nhìn đôi môi đỏ mọng của cô, kìm lòng không đậu mà hôn lên môi cô, tim cứ thế đập loạn nhịp.

Nội tâm Trâu Niệm giãy giụa, hơi thở của anh bao chặt lấy cơ thể cô, đôi môi bị anh cắn nuốt, hai tay anh cũng vuốt ve cơ thể cô. Cô bắt đầu loạn theo anh.

Lưng cô dựa vào bức tường cạnh cửa, bắt đầu vô lực, ngón tay thả lỏng, túi xách trong tay rơi trên mặt đất.

Bởi vì thực tại cô không đẩy được cơ thể kiên cố của anh ra, nên cô bất lực, bất lực đến phát khóc.

Mê Truyện Dịch

Trong cơn thở dốc, Nguyễn Duật Nghiêu nếm phải vị mặn của nước mắt, anh dừng lại động tác, nhìn Trâu Niệm khóc sướt mướt, trong đôi mắt của người đàn ông có thêm vài phần khó hiểu.

Sắc mặt của Nguyễn Duật Nghiêu trở lên lạnh lùng, anh cường thế ôm cô vào lòng mình. Một người cơ bắp mạnh mẽ, một người gầy gò yếu ớt, điều này khiến một người đàn ông như anh có bản năng sinh ra tính chiếm hữu và tính bảo vệ.

Anh giơ tay cầm bàn tay đang che mắt của cô, toàn là nước mắt, “Tôi đang hôn cô, cô lại khóc?”

Trâu Niệm ngẩng đầu, trong mắt cô có một tầng sương mù dày, cô không nhìn rõ biểu cảm của anh, “Tôi phản cảm!”

Nguyễn Duật Nghiêu nhìn cô, lạnh lùng cười, “Tôi cho rằng cô sẽ có chút cảm giác.”

Trâu Niệm nhìn anh rất lâu.

Sương mù trong mắt cô dần dần tan đi, cô nhìn thấy ánh mắt sâu xa của anh, ngũ quan lạnh lùng. Trâu Niệm cảm thấy chỉ có thẳng thừng nói rõ thì anh mới bỏ qua cô, không chỉ hiện tại bỏ qua cô mà sau này cũng sẽ bỏ qua cô.

Trâu Niệm thấp giọng, nói: “Nguyễn tiên sinh, tôi nói một chút suy nghĩ thật trong lòng tôi. Ở thành phố B, ngài là nhân vật khiến người ta nhìn thấy đã sợ. Ngài và những người đi làm phổ thông như chúng tôi là người của hai thế giới. Lúc trước, tôi chỉ nghe nói về ngài, đơn thuần là nghe nói, chưa từng nghĩ qua sẽ gặp người thật.”

Hơi thở của Nguyễn Duật Nghiêu rất loạn. Trâu Niệm đang cố gắng kéo dài khoảng cách với anh. Không phải người cùng đẳng cấp, biểu thị không phải là người có thể đứng cùng nhau.

Loading...