Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 43:2

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:09:48
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trâu Niệm: “…”

Trâu Niệm thật sự muốn nói không chỉ có mình Tô Tư làm khó cô ở công ty và ở nhà, mà là cả nhà họ Tô đều đang làm khó cô!

Ngài là người làm khó tôi mà không khách sáo nhất!

Một câu của Trịnh Lan nói xuống, ai dám đối xử tốt với cô?

“Không chú ý, rất ít tiếp xúc riêng, căn bản không tiếp xúc gì.” Cô nói.

“Vậy thì…” Trịnh Lan ngẩng đầu, lại hỏi một câu, “Cô làm việc cùng tầng với nó, gần đây có chú ý lúc nó ăn cơm trưa hoặc đi làm tan ca, nó có qua lại với người đàn ông nào khác không?”

“…”

Trâu Niệm kinh ngạc, tại sao mẹ chồng lại hỏi như vậy?

Trâu Niệm lắc đầu, “Cũng không để ý.”

Mê Truyện Dịch

Cũng có thể là cô quá kín miệng, cái gì cũng không nói, khiến mẹ chồng phản cảm. Bà ta phân phó xong, bảo cô đi xuống làm việc, hết chuyện rồi.

Trâu Niệm rời khỏi văn phòng của Trịnh Lan, cô đi vào thang máy.

Cho dù biết gì đó thì cô cũng vẫn sẽ không nói. Cô chưa từng độc ác với ai, nhưng cũng không phải nhẫn nhục chịu đựng đến mức giống như kẻ ngốc.

Trong chuyện công việc, có thể gọi thì đến đuổi là đi đối với cô, bởi vì cô ăn lương của Hồng Viễn.

Còn những chuyện riêng tư, thì không có gì để thưa bẩm. Cô càng không muốn trộn lẫn với những chuyện rối loạn của nhà này.

Điều khiến Trâu Niệm không hiểu là ý của mẹ chồng Trịnh Lan biểu đạt không rõ ràng. Bà ta biết Tô Tư mang thai, thì hình như rất tức giận.

Tô Tư cố ý giấu giếm, nhưng vẫn sẽ có người nghe ngóng được. Cô ta nằm viện rồi, thì hoàn toàn không giấu được nữa.

Hiện tại người mẹ nuôi Trịnh Lan biết con gái nuôi của mình mang thai rồi, vậy mà còn trộm hỏi Trâu Niệm gần đây Tô Tư có qua lại với người đàn ông nào không. Điều này cho thấy Trịnh Lan không cho rằng con của Tô Tư là của đàn ông công chức trong công ty.

Nhưng hình như cũng không nghi ngờ là của con trai mình Tô Chính Đông.

……

Đã đến giờ tan ca, Trâu Niệm hận không thể về nhà trong một phút. Quần áo trên người cô quá ẩm ướt, rất khó chịu.

Nếu không phải là do tâm trạng không tốt, thì cô đã về thay từ lâu rồi.

Cô ra khỏi công ty, điện thoại liền vang lên.

Trâu Niệm liếc qua số điện thoại, cô không nghe.

“Điện thoại đang kêu, em không nghe sao?” Hướng Dương hỏi.

“Không nghe…”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-432.html.]

“Ai gọi vậy?”

“… Nguyễn Duật Nghiêu.”

“…”

Hướng Dương không nói gì nữa.

Nhưng điện thoại cứ vang mãi, Hướng Dương khuyên cô nên nghe đi, đừng chọc người ta phát hoả nữa. Những lý do như không nghe thấy chuông điện thoại có thể lừa được người khác, nhưng vẫn không nên lừa Nguyễn Duật Nghiêu vẫn tốt hơn.

Người đàn ông này cô không lừa nổi, cũng không chọc nổi.

“Được được được, em nghe máy.”

“Xin chào.” Trâu Niệm rất thoải mái, thức thời nghe điện thoại.

“Tôi ở gần công ty của các cô.”

Giọng nói trầm thấp của anh truyền đến.

“Tan ca rồi, tôi đã đi về với Hướng Dương rồi.”

“Vậy sao?”

Trâu Niệm liếc bốn xung quanh, cô cảm thấy hai chữ “vậy sao?” của Nguyễn Duật Nghiêu mang theo sự tức giận, hơn nữa còn là thái độ nghi ngờ. Quả nhiên, tầm mắt cô rơi vào chiếc xe Land Rover màu đen, biển số xe —— N9999.

“Hôm nay tôi không khoẻ. Ngài cũng biết mưa to nên tôi bị dính nước mưa rồi. Tôi muốn về nhà nghỉ ngơi, có thể không Nguyễn đại lão đại?” Thái độ của Trâu Niệm hơi không tốt, khách sáo cầu tình.

Lần này, Trâu Niệm không gọi anh là “Nguyễn tiên sinh”, không phải là “Nguyễn tổng”, không phải là “Nguyễn Duật Nghiêu”, mà là “Nguyễn đại lão bản”, điều này khiến người nghe rất tức giận.

“Không khoẻ? Được, tôi đưa cô đi bệnh viện.” Anh nói.

Trâu Niệm cầm điện thoại, nhìn thấy chiếc xe kia đang được lái về phía xe của Hướng Dương.

“Nhìn, xe của Nguyễn Duật Nghiêu qua đây rồi…” Trâu Niệm che điện thoại lại, nhỏ giọng nói.

“Á?”

Hướng Dương kinh ngạc nhìn qua.

Quả nhiên, chiếc Land Rover của Nguyễn Duật Nghiêu đang lái qua, Hướng Dương cũng nhận ra biển số xe, “Nhanh nói cho chị biết, nên làm gì, dừng xe hay không đây…”

Hết cách rồi, hai chiếc xe đối đầu nhau. Chiếc Land Rover chặn đường đi của xe của Hướng Dương. Thời điểm này, đường lớn đều kẹt xe, đặc biệt là con đường ngã tư này.

Trâu Niệm cho điện thoại lên tai, thành ý nói với anh: “Hôm khác gặp được không? Hôm nay tôi thực sự muốn nghỉ ngơi.”

“…” Đầu bên kia trầm mặc.

“Anh nói gì đi.”

Loading...