Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 67:1

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:25:21
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Duật Nghiêu ngồi trên sô pha, nghe thấy tiếng ấm điện đun nước sôi, Trâu Niệm không đi ra ngoài mà đi đến phòng ngủ, cô chỉ đành lấy ly của mình đến phòng bếp để rửa. Trong lòng thầm nghĩ lần sau nên chuẩn bị một ít ly dùng một lần ở nhà, cuối cùng vẫn quên mua.

Cô rửa ly xong, đổ thuốc đau dạ dày vào, đứng trong phòng bếp đợi nước sôi.

Mê Truyện Dịch

Mấy phút sau, Trâu Niệm pha xong nửa ly thuốc đau dạ dày, thuốc vừa pha xong rất nóng, Trâu Niệm đặt lên bàn trà, bảo anh thổi cho bớt nóng rồi hãy uống.

Hai người ngồi ở hai phía của sô pha, mặt đối mặt, cách một bàn trà và một ly nước.

"Tự mình đi Bắc Kinh, em ứng phó được sao?" Giọng nói của Nguyễn Duật Nghiêu rất trầm.

Trâu Niệm suy nghĩ một chút, không biết nên trả lời anh như thế nào mới phù hợp, nhưng cô vẫn lựa chọn nói thật. Thật ra lừa anh thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, dường như che giấu cũng không che giấu nổi: "Tô Chính Đông cũng đi cùng."

"Tại sao?" Anh hỏi.

Trâu Niệm xấu hổ, cái gì mà tại sao?

Anh đang chờ đáp án của cô. Trâu Niệm suy nghĩ hồi lâu mới nói: "Anh ta muốn đi, tôi không ngăn cản được. Ở trước mặt mẹ tôi, anh ta là một chàng rể tốt, rất xứng đáng. Nếu như tôi kiên quyết ngăn cản, tâm tình của mẹ tôi sẽ không tốt, sẽ giận tôi. Trước khi mẹ tôi hồi phục, tôi không dám nói gì."

"Mẹ của em cho rằng tình cảm của em và Tô Chính Đông rất tốt?" Anh cau mày.

Trâu Niệm gật đầu: "Đúng..."

"Em có thể thử bàn bạc riêng với anh ta, không để anh ta đi cùng với em. Về phía Bắc Kinh bên kia, tôi sẽ sắp xếp giúp em. Tôi cho người đi với em cũng được, không cần em lo lắng gì cả, sẽ có người giúp em xử lý ổn thỏa mọi thứ." Nguyễn Duật Nghiêu nói với cô, từng chữ đều rất chân thành, ánh mắt trưng cầu ý kiến của Trâu Niệm.

Trâu Niệm nhìn anh, chạm phải ánh mắt của anh, trái tim cô rõ ràng hơi run rẩy: "Tôi đã thử nói riêng với anh ta, nhưng anh ta không nghe. Nếu như anh ta nghe, tôi cũng không phải là tình nguyện để anh ta đi cùng. Ý tốt của anh, tôi xin nhận tấm lòng..."

Trừ cái đó ra, Trâu Niệm sẽ không nói gì.

Anh đưa tay ra, cầm lấy ly thuốc đau dạ dày, là chiếc ly dễ thương của cô. Anh nhận ra, uống thử một miếng cảm thấy không quá nóng, nhiệt độ vừa phải, Nguyễn Duật Nghiêu đã uống xong thuốc đau dạ dày.

"Rất ngọt..." Anh đưa ly cho Trâu Niệm.

Trâu Niệm nhận lấy: "Tôi đi rót cho anh thêm một ly nước lọc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-671.html.]

Cô vào bếp rót cho anh một ly nước lọc, Nguyễn Duật Nghiêu uống sạch.

Trong lúc nhất thời có hơi yên tĩnh, không có đề tài, thật ra trong lòng hai người có rất nhiều lời muốn nói, chỉ là thân phận của hai người không thích hợp nói nhiều.

Thuốc cũng đã uống xong, anh không cần thiết phải tiếp tục ở lại.

"Sắp mười giờ rồi, tôi đi trước đây." Nguyễn Duật Nghiêu đứng dậy.

"Tôi tiễn anh..." Trâu Niệm cũng đứng dậy.

Hai người cùng đi ra ngoài, Trâu Niệm tiễn anh đến cửa thang máy, muốn nói một câu "tạm biệt", thế nhưng nhìn bóng lưng của anh, cô không biết nên mở lời như thế nào.

Bên trong thang máy không có người, bên ngoài cũng không có người muốn đi vào.

Nguyễn Duật Nghiêu không nhúc nhích, đứng nguyên tại chỗ, không có ý muốn đi vào. Trái tim Trâu Niệm đập rất nhanh, luôn cảm thấy anh có lời muốn nói.

Quả nhiên, anh quay người lại.

"Người bạn ở khách sạn kia của tôi nói, nửa cuối năm muốn đi chơi mười ngày để thả lỏng tâm trạng, em đi cùng tôi đi." Anh nói.

Nghe giọng điệu của anh không giống như đang nói đùa, là một lời mời nghiêm túc.

"Tôi..." Trâu Niệm nhìn anh.

Phải nói như thế nào đây, không thể đi.

Đi chơi cùng anh, vậy tính là gì? Theo như cô nghe được khi ở khách sạn, ông chủ kia đưa vợ mình đi, những người bạn khác cũng đưa vợ của họ đi cùng.

Hoặc phụ nữ mà mấy người đàn ông kia dẫn theo không chắc là vợ thật sự, là tình nhân mà nói thành vợ.

Nhưng cô và Nguyễn Duật Nghiêu thì sao, tính là cái gì.

"Cảm ơn lời mời của anh, nửa cuối năm tôi sẽ rất bận..." Trâu Niệm nói.

Loading...