Nhắm mắt chưa tới 40 phút, thì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức lần nữa.
Trâu Niệm mở mắt ra, mò điện thoại, ngồi dậy, bắt máy....
"Có chuyện sao?" Trâu Niệm nhíu mày, hỏi Tô Chính Đông đầu bên kia.
"Ít nhất phải ở bệnh viện hơn nửa tháng, xem tình hình bình phục của mẹ tôi rồi định...."
".....Được, lúc về nhất định nói cho anh biết.
Tôi rất buồn ngủ, không nói nữa...."
Nói với anh ta vài câu, từng câu từng chữ đều thuận theo Tô Chính Đông không có chút gai góc nào trong lời nói, là bởi vì cô không có hơi sức đó, đặc biệt buồn ngủ, chỉ muốn nằm xuống, tiếp tục ngủ một giấc cho đã.
Cầm điện thoại, cúp máy.
Nằm xuống giường, liếc nhìn thời gian trên màn hình điện thoại, lúc này, Nguyễn Duật Nghiêu vẫn chưa tới thành phố B, tạm thời không thể gọi cho anh.
Đưa tay, đặt áo sơ mi của anh bên cạnh sang một bên, lúc vừa cầm lên, ánh mắt liền vô tình nhìn thấy trên cổ áo sơ mi, có một dấu son môi màu hồng nhạt.
Ngón tay Trâu Niệm cầm lấy chỗ đó, có lẽ là vị trí sau cổ Nguyễn Duật Nghiêu.....
Nếu như không phải có người nhìn thấy, thì bản thân dấu son môi đó căn bản là không thể nào phát hiện, cho dù có người nhìn thấy, thì ai lại nhắc nhở anh?
Xấu hổ lắm.
Cô cầm áo sơ mi của anh, xuống giường.
Tìm thấy chiếc túi nhỏ đựng mỹ phẩm của mình, mở túi xách rồi túi đựng mỹ phẩm ra, lục tung ra hết, thì không phát hiện những thứ như son môi các kiểu.
Túi đựng mỹ phẩm mang theo, chỉ là để đề phòng khi cần đến, mấy ngày nay tới Bắc Kinh, cô không có trang điểm, hôm qua lại càng không trang điểm.....Cô khẳng định mình không mang theo son môi, cho nên dấu son trên áo sơ mi này, không phải do mình làm ra.
Vậy thì.....người phụ nữ nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-851.html.]
Giờ phút này cuối cùng cũng cảm nhận được, cái gì gọi là lòng đau như cắt.
Cô bình tĩnh một lát, đứng trên đất, nhìn chiếc áo sơ mi kiểu nam trong tay, tự đưa ra kết luận, có phải mỗi một người phụ nữ lúc thích một người đàn ông, thì đều sẽ rung động với tình cảm thật nhất từ tận đáy lòng?
Mê Truyện Dịch
Có lẽ nhiều, có lẽ ít, nhưng có thể chấp nhận phát sinh quan hệ xác thịt với một người đàn ông, vậy thì nhất định là đã động lòng.
Bởi vì đây không phải quan hệ mua bán xác thịt, mà có tình cảm trong đó.
Mình đối với Nguyễn Duật Nghiêu, có lẽ cũng chính là như thế, có điều Trâu Niệm cũng đang nhíu mày vui mừng, may mà ông trời đã nhìn thấy cô có bao nhiêu rối rắm, nên đã sắp đặt cô nhìn thấy dấu son môi trên chiếc áo sơ mi này.
Thực ra dấu son môi này có thể có rất nhiều cách giải thích, có lẽ là không cẩn thận bị phụ nữ nhân cơ hội in lên, còn Nguyễn Duật Nghiêu ngay lúc đó có lẽ cũng lập tức đẩy người phụ nữ tiếp cận đó ra.
Đàn ông ở bên ngoài, nhất là kiểu đàn ông như Nguyễn Duật Nghiêu, thì tiệc xã giao nhất định rất nhiều, dấu son môi, không coi là bằng chứng cho sự mập mờ với người khác.
Nhưng, Trâu Niệm cô dựa vào gì mà xoắn xuýt với dấu son môi này?
Vợ anh cũng chưa chắc có quyền xoắn xuýt, vậy mày rốt cuộc là dựa vào cái gì……
Cho dù dấu son môi này là không cẩn thận dính vào, không liên quan tới nhân phẩm của Nguyễn Duật Nghiêu, thì Trâu Niệm cũng định bụng cho rằng đây chính là dấu ấn cho sự ân ái giữa anh và phụ nữ, bởi vì chỉ có nghĩ như thế, cô mới sẽ có chút phản cảm với anh, mới sẽ bắt đầu chán ghét cơ thể anh không sạch sẽ.
Có lẽ cô nghĩ như thế, sẽ khiến anh rất oan uổng, nhưng thực sự không còn cách nào khác.
Tiếp tục mặc kệ mình say mê anh, nếu có một ngày hoàn toàn đắm chìm anh, vậy thì Trâu Niệm không dám dự đoán trước tương lai, nhưng sẽ không là điều tốt đẹp.
Tình cảm có lẽ sẽ ép người tới mức chỉ có một con đường chết, hoặc là ép bản thân người đó điên lên, bây giờ Trâu Niệm đã cảm thấy mình có vấn đề rồi, vừa không đẩy anh ra được, ngưỡng mộ sức hấp dẫn của anh, vừa khiển trách cảnh cáo mình, gần như là sắp giày vò mình tới mức tâm thần phân liệt rồi.
Nhân viên dọn vệ sinh của khách sạn tới quét dọn phòng, Trâu Niệm chỉ chiếc áo sơ mi kia: "Cái này cũng vứt đi, dơ rồi."
Nhân viên dọn vệ sinh nhặt chiếc áo sơ mi kiểu nam trên đất lên, gật đầu, nhân viên dọn vệ sinh cảm thấy tiếc, có điều cũng làm theo Trâu Niệm nói, ném vào thùng rác.
Trâu Niệm nhìn chiếc áo sơ mi đó, phía trên lập tức có thứ khác chồng lên, chai nước suối, ly cà phê, còn có những đầu mẩu t.h.u.ố.c lá tàn trong hộp đựng tàn thuốc, toàn bộ đều ở trên chiếc áo sơ mi đó.
Cô liếc nhìn căn phòng khách sạn này, anh chỉ ở lại một đêm, vậy mà lại để lại nhiều đồ của anh như vậy, đầu mẩu t.h.u.ố.c lá và tàn thuốc trong hộp đựng tàn thuốc, bằng chứng chân thực cho thấy anh đã từng tới, từng ở, từng ở bên cạnh cô.