Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hôn Nhân Nguy Hiểm: Bên Cạnh Chủ Tịch Tàn Nhẫn - Chương 88:2

Cập nhật lúc: 2025-06-27 16:27:32
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguyễn Vũ quay về liền nói chuyện này cho cha mẹ, đồng thời dặn cha mẹ phải giữ bí mật, không được nói cho chú biết là cô bé nói.

Chín giờ tối, Nguyễn Duật Nghiêu lái xe rời khỏi nhà họ Nguyễn.

Anh trực tiếp đến căn hộ của mình ở thành phố B. . . . . .

Câu hỏi mà cả ngày nay anh trăn trở gần như đã được cháu gái giải đáp, Nguyễn Duật Nghiêu thà tin Trâu Niệm hiểu lầm mình còn hơn là cô đã thay đổi suy nghĩ, chuẩn bị rời xa anh.

Kể từ khi trở về thành phố B, mấy ngày nay anh đã mất liên lạc với Trâu Niệm.

Anh cũng thường xuyên gọi điện thoại cho giáo sư, hỏi một chút tình hình của mẹ cô, thuận tiện hỏi xem Trâu Niệm ở bên kia thế nào.

Mỗi ngày lái xe anh sắp xếp ở Bắc Kinh đều gọi điện cho anh báo cáo tình hình bên đó.

Mê Truyện Dịch

Nguyễn Duật Nghiêu nhận được tin tức đều là, Trâu Niệm vẫn rất ổn, mỗi ngày đều ngủ sớm dậy sớm, ban ngày ở lại bệnh viện với mẹ cô, nhiều ngày cô không ra ngoài đi dạo.

Cô cũng không gặp bạn bè, chỉ một mình đi lại giữa bệnh viện và khách sạn.

Những tin tức như vậy đều đặn báo cáo với anh.

Ngày thứ mười, Nguyễn Duật Nghiêu nhận được điện thoại của lái xe nói, Trâu Niệm ở lại bệnh viện, không trở về khách sạn nữa.

Nguyễn Duật Nghiêu nhíu mày, anh gọi cho giáo sư, giáo sư nói, bởi vì Trâu Niệm muốn trò chuyện với mẹ nhiều hơn, buổi tối cũng muốn ở cùng mẹ, ở lại bệnh viện tiện hơn nên mới đến.

Nguyễn Duật Nghiêu vẫn không thử gọi lại cho Trâu Niệm, có một số chuyện cần gặp mặt nói rõ ràng, nếu cô đã không muốn nghe máy thì cũng không cần gọi điện cho cô.

Nhưng ở bệnh viện liệu có thoải mái không?

Có lẽ sẽ rất mệt. . . . . .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-882.html.]

Thời gian trôi nhanh, trong lòng hai người đều cố gắng kiềm chế suy nghĩ về hình bóng của đối phương.

Ngày Trâu Niệm trở lại thành phố B, trời mưa nhẹ.

Mẹ cô cần nằm viện theo dõi, ở thành phố B, Trâu Niệm không lo lắng, cô có công việc và người thân, thuận tiện hơn nhiều, thành phố này cũng quen thuộc với cô.

Sau khi sắp xếp cho mẹ nằm viện, cô mới rời khỏi bệnh viện.

Cô che ô đứng ngoài bệnh viện chờ xe, trời mưa không có taxi, vừa vẫy tay thì một chiếc xe ô tô rất quen thuộc chạy tới.

Land Rover màu đen, biển số xe N9999.

Xe phóng tới rất nhanh, nước b.ắ.n tung tóe trên mặt đất, Trâu Niệm không tránh kịp, phần lớn nước mưa bẩn b.ắ.n tung tóe lên người cô. Chiếc xe chậm rãi dừng lại, Trâu Niệm nhíu mày, cô nhìn thấy người đàn ông cao cao tại thượng ngồi trên xe.

Nguyễn Duật Nghiêu cũng đang nhìn cô, ánh mắt u ám.

Anh cần gì phải đến quấy rầy cô?

Nhiều ngày không gặp, cũng không liên lạc, Trâu Niệm cho rằng khi gặp lại anh ở thành phố B, cô hoàn toàn có thể vờ như đã quên anh, coi anh như người xa lạ.

Nhưng dù trong lòng cô đã quyết đoán như vậy mà tại sao bước chân cô cứ không nghe lời? Cứ đứng im tại chỗ?

Cô rất muốn bỏ đi, từ đường bên này sang đường đối diện, lúc này xe cộ trên đường lưu thông tấp nập, anh lái xe nhất định sẽ không ngăn được cô.

Ở Bắc Kinh, vài ngày sau khi anh rời đi, ban ngày cô sẽ đến bệnh viện với mẹ, buổi tối trở lại khách sạn, cô luôn trằn trọc không ngủ được, cô sẽ nhớ tới chiếc áo sơ mi của anh, cũng thỉnh thoảng suy ngẫm tại sao lại có vết son trên áo anh?

Sau đó sẽ thường đau đầu, cô sẽ khó chịu uống thuốc ngủ rồi lại nằm xuống.

Loading...