"Đúng vậy, em không phải em họ của vợ Nguyễn Duật Nghiêu. Lần này Nguyễn Duật Nghiêu đứng ra giải thích là vì em, nên anh ấy mới dắt vợ ra đứng trước giới truyền thông. Nếu chị là vợ của anh ấy thì chắc chắn chị sẽ nghi ngờ chồng chị rất chú trọng đến em!" Hướng Dương tỏ vẻ ngạc nhiên, "Trời ạ, vậy vợ anh ấy sẽ tức giận lắm đây!"
"Haizz, sao tự dưng lại gặp rắc rối thế này? Đều là do hợp đồng này gây ra..." Trâu Niệm rầu rĩ đến nhức cả đầu.
Hướng Dương an ủi cô: "Đừng nghĩ đến điều xấu nhất, chẳng phải em và Nguyễn Duật Nghiêu chẳng có gì sao, nếu vợ anh ấy gây rắc rối cho em thì em cứ nói với Nguyễn Duật Nghiêu!"
Trâu Niệm nở nụ cười, "Hai người họ mới là người một nhà..."
Cô nói xong thì nhìn thời gian rồi xoay người đi ra ngoài, Hướng Dương nói với theo: "Người một nhà thì đã sao, chẳng phải lần này anh ấy đã dắt vợ mình ra giúp em sao..."
...
Cô trở về phòng làm việc của mình.
Trâu Niệm nhận được một cuộc gọi, thoạt nhìn dãy số này có vẻ quen mắt, nhìn kỹ lại là số của Nguyễn Duật Nghiêu.
Ban đầu cô có lưu số nhưng sau đó đã xóa đi.
Từ giờ trở đi cô sẽ chỉ liên lạc với trợ lý của anh, còn anh thì thôi miễn đi. Cô sợ bị vướng rắc rối.
"Xin chào." Trâu Niệm bắt máy, thái độ vừa lịch sự vừa xa cách.
"Cô Trâu."
Bên kia, giọng nói trầm thấp của Nguyễn Duật Nghiêu truyền đến.
"Nguyễn tiên sinh, tôi có thể giúp gì cho anh?" Trâu Niệm lịch sự nói.
Nghe vậy, Nguyễn Duật Nghiêu hơi khựng lại.
Mấy ngày trước cô còn trực tiếp mắng anh là "Đồ bỉ ổi", nhưng bây giờ cô tỏ ra lịch sự với anh, điều này khiến anh sững người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan-nguy-hiem-ben-canh-chu-tich-tan-nhan/chuong-93.html.]
Nhưng Trâu Niệm không có lựa chọn nào khác.
Nguyễn Duật Nghiêu lên tiếng: "Bên giới truyền thông đã giải quyết xong, tôi chỉ có thể giúp cô đến đây, nếu bảo tôi giúp chuyện bên nhà cô thì sẽ càng phiền phức hơn."
Mê Truyện Dịch
"Cảm ơn Nguyễn tiên sinh." Trâu Niệm nói.
"Vợ tôi muốn gặp cô." Anh đột nhiên nói.
Tay đang cầm điện thoại của Trâu Niệm run lên, cô suýt chút đánh rơi điện thoại.
"Nguyễn tiên sinh, như vậy không ổn cho lắm?" Trâu Niệm hít một hơi thật sâu, càng sợ cái gì thì càng gặp phải cái đó.
"Không có gì không ổn cả, hôm nay cô ấy đã giúp cô, cô nên biết, bất cứ điều gì tôi nói giúp cô trước giới truyền thông đều không có sức thuyết phục." anh nói.
Đúng là như vậy, Trâu Niệm cũng hiểu. Nguyễn Duật Nghiêu đứng ra làm rõ tin đồn giữa anh và cô thì sẽ bị người khác nói là anh đang bảo vệ cô.
Nếu để vợ anh giải thích thì sẽ khác, phần lớn mọi người sẽ tin rằng Trâu Niệm thật sự là em họ của vợ Nguyễn Duật Nghiêu, họ sẽ không ở sau lưng nói những lời khó nghe.
Mặc dù hợp đồng đã được ký kết, nhưng vẫn còn rất nhiều vấn đề tiếp theo sau, phải cho đến khi tòa nhà dưới danh nghĩa của Tập đoàn Nguyễn Thị đó được hoàn công, kết toán thì mới gọi là hoàn tất.
Trong thời gian đó, Trâu Niệm là người phụ trách hợp đồng này nên cô luôn phải tiếp xúc với người của Nguyễn Thị, cô muốn làm rõ tin đồn này để tránh bị người khác nhìn bằng cái nhìn có thành kiến.
"Được rồi, sẽ gặp nhau ở đâu?" Trâu Niệm hỏi.
...
Trâu Niệm vốn lo lắng vợ của Nguyễn Duật Nghiêu sẽ gây rắc rối, dù thế nào đi nữa trong lần gặp mặt này, cũng cần phải giải quyết được vấn đề mà cô đang canh cánh trong lòng. Trước sau gì cũng phải gặp.
Buổi tối.
Trâu Niệm đang ở nhà Hướng Dương, điện thoại đã tắt máy.
Khi tan làm Tô Chính Đông cố ý lên lầu để ngăn Trâu Niệm lại, nhưng Trâu Niệm đã nhân cơ hội bỏ chạy!