"Huynh  đối xử  với ngươi như  đúng là uổng công." Tống Tiêu Tiêu vung roi ngựa, tức giận cưỡi ngựa   rừng.
 
Một canh giờ , nàng     khiêng trở về,  đầy máu.
 
Nàng  gặp  gấu trong rừng,  nó tát một cái  lưng,   thịt nát bầy nhầy. Nếu như    đội   tìm gặp , e rằng mạng cũng  giữ nổi.
 
Ta cầm ô  bên ngoài lều, rừng rậm âm u,   một tiếng động.
 
Trời lạnh như , cho dù   gì cả chỉ  đợi, cũng   khó chịu .
 
Thời gian càng lúc càng muộn, vẫn  tìm thấy .
 
Phủ Thái tử điều động  nhiều , ngay cả Tấn Vương cũng dẫn   tìm  nữa.
 
Thánh thượng giận dữ,   điều động binh mã  tìm.
 
"Chúng    để dùng ?" Ta hỏi Vương công công.
 
"Không , Vương phi   ?" Vương công công hỏi .
 
"Thôi bỏ ." Ta nhíu mày , "Ta sẽ ở đây chờ."
 
Vương công công thất vọng gật đầu.
 
Đêm đó,  cuộn tròn bên cạnh lò sưởi, lúc nửa đêm  mơ một giấc mơ.
 
Trong mơ,  tìm thấy Triệu Hoài Cẩn trong tuyết,    đầy máu, mỉm  xin  .
 
Cảnh tượng chuyển đổi,   trở thành góa phụ, vẫn  trong tiểu viện yên tĩnh, nhưng     nắng, tuyết  rơi  ngừng.
 
Lúc tỉnh  trời  sáng.
 
Trong lòng  càng thêm bất an.
 
Vương công công gió lạnh  ,   dậy, "Tìm thấy  ?"
 
Sắc mặt ông  âm trầm gật đầu.
 
"Sao ?" Ta dựa tay  lưng ghế, Vương công công thấp giọng , "Thái tử  băng hà."
 
Đầu  ong ong, "Vậy Vương gia thì ?"
 
"Vương gia    khiêng trở về, vẫn còn thoi thóp." Vương công công  , "Ngự y đang khám bệnh cho ngài ."
 
Ta chạy sang phòng bên cạnh.
 
Bên trong   nhiều ngự y, Thánh thượng giống như một con sư tử già nua, đang lo lắng  qua  , mái tóc hôm qua còn đen nhánh, hôm nay  bạc trắng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-nhan/chuong-16.html.]
Bọn họ đang dốc hết sức cứu chữa cho Triệu Hoài Cẩn.
 
Thái tử  c h ế t, mười chín   cùng Thái tử, ngoại trừ Triệu Hoài Cẩn, tất cả đều  c h ế t.
 
"Thế nào ?" Thánh thượng gầm lên.
 
Viện chính Thái y viện quỳ rạp xuống đất, giọng  run rẩy, "Thân thể Vương gia vốn  yếu nhược, bây giờ   hai vết thương do kiếm chém, còn  lạnh suốt một đêm, e rằng..."
 
"E rằng  khó vượt qua kiếp nạn ."
 
Tim  chìm xuống.
 
Ngày hôm , Thánh thượng hồi cung,  cùng là linh cữu của Thái tử và Cẩn Vương đang hôn mê bất tỉnh.
 
Bọn họ đang điều tra xem rốt cuộc là ai   tay với Thái tử và Cẩn Vương.
 
Ta  quan tâm đến những chuyện , ngày nào cũng  ngự y  ,  bèn chuyển tất cả  việc  phòng  , cho dù kết quả như thế nào,  cũng  giúp  giữ gìn Vương phủ.
 
Nhà cửa  thể rối loạn .
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
 
"Vương phi." Vương công công thấp giọng , "Khương đại nhân đến."
 
Phụ ?
 
Ta  gặp phụ , ông  mặt mày lo lắng, nhưng vẫn giữ vẻ uy nghiêm.
 
Bên cạnh phụ , Tống Nguyên mặc quan phục đang chăm chú  .
 
Phụ  hỏi  tình hình của Triệu Hoài Cẩn thế nào,  thành thật trả lời.
 
"Hôm nay  đến, là  chuyện  con  ." Phụ   hiệu cho Tống Nguyên  ngoài canh cửa.
 
Ta nhàn nhạt đáp .
 
Phụ   thẳng  vấn đề: "Con  , Thái tử  mới băng hà, tình hình  triều đình liền  đổi long trời lở đất  ?"
 
Ta   gì, bởi vì  ông   cần  trả lời.
 
"Bây giờ  nhiều  đang nghi ngờ Tấn Vương là kẻ hại c h ế t Thái tử." Phụ  thấp giọng , " chuyện    do Tấn Vương ."
 
Ta khó hiểu  phụ , hỏi: "Cho nên?"
 
"Bây giờ  một chuyện  con  . Sau khi  thành,  sẽ tự  đưa con đến Giang Nam."
 
"Nhà ngoại của con từ lâu  chuyển đến đó , con đến đó,  ngoại tổ mẫu và cữu cữu che chở, nhất định sẽ sống thoải mái hơn so với ở kinh thành."
 
Thì  nhà ngoại  chuyển đến Giang Nam, bao nhiêu năm nay ông   hề tiết lộ nửa lời.