Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Sau nửa tiếng khổ luyện, tóc tai của Chương Dạng  đẫm mồ hôi. Từng giọt nhỏ xuống khuôn mặt, thấm ướt cả lưng áo. Dù là đùi  cánh tay, đều  căng cứng vì  thực hiện liên tục các động tác  quyền, thu quyền theo đúng yêu cầu máy móc của Quý Hành Tung. Cảm giác đau nhức lan tràn khắp  khiến Chương Dạng chỉ  dừng  ngay lập tức. Khi thời gian  kết thúc, Quý Hành Tung lập tức ném cây gậy tre sang một bên, nhẹ nhàng bước đến và chủ động đưa tay  đỡ Chương Dạng đang cố gắng  vững.
Chương Dạng tức giận. Trong lòng cô  giữ  chút kiêu hãnh, định  thèm để ý đến sự quan tâm của Quý Hành Tung. Tuy nhiên,  đàn ông phía  dường như quá hiểu tính cách của cô, chẳng cần hỏi han nhiều liền bế cô lên một cách gọn gàng, đặt xuống chiếc ghế tre  chuẩn  sẵn từ . Hành động   mạnh mẽ  chu đáo, khiến cơn giận của Chương Dạng dường như tan biến một nửa.
“Còn  chỗ nào  thoải mái ?” Trước khi Chương Dạng kịp mở lời, Quý Hành Tung   xổm xuống bên chân cô, bàn tay to lớn của  bắt đầu xoa bóp nhẹ nhàng cẳng chân đau nhức, giúp cô thả lỏng cơ bắp  buổi tập căng thẳng. Hơi ấm từ lòng bàn tay  khiến cô  còn cảm thấy lạnh lẽo  khó chịu.
Ban đầu, Chương Dạng định dỗi thêm một chút,   khó Quý Hành Tung vì cái cách  “hành hạ” cô suốt buổi tập.  những lời quan tâm dịu dàng của  khiến cô chần chừ,    đáp trả thế nào. Trong thoáng chốc, cô ngập ngừng giữa việc thả lỏng mà tận hưởng sự chăm sóc của   tiếp tục giả vờ tức giận để dạy  một bài học.
“Hoa ngôn xảo ngữ.” Cuối cùng, Chương Dạng nghẹn ngào nửa ngày, mới trách mắng một câu. Dù , đôi môi của cô   nhịn  nở một nụ  nhẹ. Nụ    thể giấu , như phản bội chính cô. Quý Hành Tung vẫn  giận, tiếp nhận  lời trách móc của cô mà chẳng hề phản kháng.
“Anh  mới đánh em.” Chương Dạng nhíu mày , cố gắng lấy  chút quyền uy.
Quý Hành Tung  cô, ánh mắt hiền từ: “Ừm.” Anh ngẩng đầu  thẳng  cô, dường như ngầm cho phép cô trả thù nếu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/205.html.]
Chương Dạng giữ vẻ mặt nghiêm nghị,  nhịn  vươn tay: “Vậy  đưa nhánh trúc đó cho em.” 
Quý Hành Tung mỉm , ngay lập tức  theo. Khi nhánh trúc  trong tay, Chương Dạng dường như lấy  tự tin. Cô    xổm  chân , bàn tay vẫn đang bóp chân cho cô. Nhánh trúc trong tay cô rung lên phần phật, như đang múa may giữa  trung, đầy vẻ diễu võ giương oai.
“Anh  ,  sai  đúng ?” Chương Dạng hỏi, ánh mắt sắc bén.
Quý Hành Tung lúc  chẳng còn vẻ uy nghiêm của một huấn luyện viên, nhanh chóng đáp : “ .”
Nga
“Vậy    phạt như thế nào?” Giờ phút , Chương Dạng tựa như một con công kiêu ngạo đang khoe đuôi. 
Quý Hành Tung  nhẹ, cúi đầu đáp: “Tất nhiên là  gì cũng .” Giọng  trầm ấm, từng từ như  chọc  tim cô.
Chương Dạng  , trái tim bỗng nhói lên cảm giác khó tả. Cô rút chân khỏi tay , đặt lên vai: “Em  suy nghĩ  ...”