Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chu Cẩn nhướng mày, thật sự Quý Hành Tung sẽ đến tận đây ? Cảnh tượng   phần khó tin.  ngay khi ba chữ "chuyện hoang đường"  hiện lên trong đầu, cô  thấy bóng dáng nam cao lớn thon dài của Quý Hành Tung bước  tầm mắt.
Mẹ nó?
Nga
Chu Cẩn trong lòng khiếp sợ, im lặng lùi qua một bên, nhường chỗ cho Quý Hành Tung đang tiến đến. Anh thật sự đến! Chu Cẩn  xuống một bên nhưng  nhịn  ngoảnh đầu  quan sát.
Lúc , Quý Hành Tung  cúi , ánh mắt sáng quắc  cô gái đang   bậc thang, giọng  đầy kiên nhẫn và ôn hòa giải thích với Chương Dạng. Đây là dáng vẻ mà trong suốt hơn mười năm quen  với , Chu Cẩn  từng thấy qua.
"Không ." Đó là câu đầu tiên Quý Hành Tung  khi tiến đến,   tiếp tục: "Trước đây chỉ gặp cô  hai  khi đến phòng khám quân y,  cũng   tại  hôm nay cô   đến tìm . Em  tức giận chứ?"
Chương Dạng  kịp hỏi, Quý Hành Tung  chủ động giải thích.
Nếu   tận mắt chứng kiến và chính tai ,  đánh c.h.ế.t Chu Cẩn cũng  tin nổi Quý Hành Tung   một mặt ôn nhu và kiên nhẫn như .
 rõ ràng, đó là sự thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/310.html.]
Chương Dạng dường như   từ  rằng Quý Hành Tung sẽ chủ động đến tìm , cô   khúc khích     nhai miếng đào do Chương Ngũ cắt sẵn, khuôn mặt cô  tỏ vẻ sốt ruột chút nào.
"Thật   ? Không  mà cô  còn  đưa nước cho ? Nhìn như   vẻ  giống là   thiết, đúng ?"
Chương Dạng vẫn thản nhiên, nhưng Quý Hành Tung  bắt đầu  vẻ sốt ruột,   khỏi nhíu mày. "Thật sự  ,   từng  chuyện quá hai câu với cô .” Anh thật sự cảm thấy oan ức,  hiểu  Dư Thục Hoa  đến đưa nước cho  khi vợ  đang  đó. "Anh cũng   vì  cô   đến đưa nước."
Thấy  mồ hôi đầy đầu, Chương Dạng cũng  bắt   yên tại chỗ, cô rót một chén nước, thêm chút muối ,  đưa cho : "Uống chút nước giải khát ."
Quý Hành Tung  xuống cạnh Chương Dạng, ánh mắt  rời khỏi cô như thể  chắc chắn rằng cô  giận thật. Uống xong nước,  vẫn  quá chắc chắn: “Em tức giận ư?”
Chương Dạng mỉm  đáp: “Không     là   với cô  ?”
Nếu  như , vì cái gì mà cô  tức giận với một    thiết?
Quý Hành Tung thở phào nhẹ nhõm một , nhưng  nhanh  đó, câu  tiếp theo của Chương Dạng khiến trái tim  mới buông xuống của    nhấc lên.
" mà..."