Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Chương Dạng vẫn đang rầm rì  hài lòng với Quý Hành Tung: "Sao mà  thành ngây thơ  hả? Em chỉ   pháo hoa một chút thôi mà. Quý Hành Tung,  là đồ   tim!" Cô căm giận lên án. Quý Hành Tung  cô chụp mũ, tức giận  duỗi tay véo khuôn mặt cô: "Thế bây giờ còn  mua pháo hoa nữa  ?" 
Chương Dạng mím môi, nháy mắt  đổi sắc mặt, lập tức  đầu , ánh mắt sáng lấp lánh  Quý Hành Tung, sự hưng phấn  mặt cô  cần nhiều lời cũng đủ để hiểu. "Thật hả?" Chương Dạng chủ động ôm lấy cánh tay Quý Hành Tung, hận  thể dán chặt lên  : "Anh  ở   bán hả?"
Khi  thấy tiếng đốt pháo, Chương Dạng  nghĩ đến tất cả các cửa hàng mà cô , nhưng  nhớ  chỗ nào còn mở cửa  lúc . Quý Hành Tung  nhẹ, nhận  Chương Dạng là điển hình của  cuồng công việc; ngay  ngày hôm nay, ngày hôm qua cô còn tăng ca ở tòa soạn, tối qua khi  đến đón cô về nhà cũng  gần 9 giờ tối.
Khoảng thời gian  đó,  khi trở về từ núi Bạc Hải, Chương Dạng đều bận rộn với công việc,    thời gian để suy nghĩ xem  thích cái gì, nên cô cũng quên mất chuyện pháo hoa pháo trúc. Bây giờ  là buổi chiều giao thừa, cửa hàng bên đường  đóng cửa từ sớm. Nhiều  coi trọng việc ăn Tết  đóng cửa từ mấy hôm  để về nhà chuẩn .
"Ừ," Quý Hành Tung gật đầu, "Trong nhà Vu Bác Cận và Lục Anh Viễn  vài đứa cháu trai, giờ  mới học tiểu học, Tết năm nào bọn họ cũng chuẩn   ít pháo hoa." 
Nga
Chương Dạng  Quý Hành Tung  , mở to hai mắt: "Sau đó thì ?" 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/639.html.]
"Anh dẫn em  cướp về." Quý Hành Tung   về phía ,   đầu cong môi  với Chương Dạng. 
Chương Dạng    nghĩ tới hướng  , bỗng chốc  ngẩn . "Như ,   lắm nhỉ?" cô kéo quần áo Quý Hành Tung, nhỏ giọng , đây là  cướp đồ của trẻ con.
Ai ngờ Quý Hành Tung  bật : "Không  cả, cho dù em   cướp thì hai  Vu Bác Cận và Lục Anh Viễn cũng  cướp  chơi . Tết năm nào nhà bọn họ cũng náo nhiệt lắm, đều là đại chiến của chú và cháu."
Lúc  những lời , ý   mặt Quý Hành Tung  thể ngăn ,  lẽ đang nhớ  những chuyện  , khi bạn  của  còn hành động trẻ con hơn cả Chương Dạng. 
Chương Dạng  vẻ  đồng ý, nên Quý Hành Tung duỗi tay xoa nhẹ đỉnh đầu cô: "Pháo hoa là của hai  bọn họ mua, em yên tâm, năm nào quầy bán quà vặt, pháo hoa và pháo trúc của hai con phố quanh đây đều  hai  họ vét sạch, trong nhà nhiều  dùng hết, em  xem, coi trọng cái gì thì cứ tùy ý lấy."