Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Hiện giờ Chương Dạng thành bộ dáng như , Chương sư trưởng  chỉ cảm thấy đau lòng kinh khủng.
Hơn nữa đầu sỏ gây tội khiến cho Chương Dạng  thương vẫn còn đang ở trong nhà bọn họ, Chương sư trưởng đột nhiên  đầu , sắc mặt ông khó coi tới đáng sợ, trực tiếp khiến Tạ Du Diễm vốn còn đang ôm tâm tư may mắn hoảng sợ.
"Con bé đều  thành như  mà chị tới bệnh viện cũng  ở  xem nhiều chút  rời  ngay? Có   dì cả như chị ? Hôm nay chị  tìm Hạ Hạ  cái gì?" Mắt Chương sư trưởng sáng như đuốc,  chằm chằm Tạ Du Diễm  dùng ngữ khí vô cùng hung dữ hỏi.
Khi tính tình ông    thì khí áp quanh   thấp,  vô cùng đáng sợ.
Sắc mặt Tạ Du Diễm cũng  đổi, từ khi em gái bà  kết hôn cùng với Chương Chấn Uy tới nay, chẳng sợ  ly hôn  thì  em rể  cũng vẫn ăn  với  nhà họ Tạ bọn họ vô cùng tử tế,  bao giờ  sắc mặt giận giữ như bây giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-111.html.]
",    cố ý mà" Tạ Du Diễm mở miệng giải thích, bà   chuyện  chút lắp bắp: "Trước   và lão Ngụy tới Bắc Kinh   là đều ở tại nhà các  ? Hiện giờ Chương Dạng bảo chúng    ngoài ở khách sạn,   cần tiêu tiền chắc? Vốn là  một nhà mà  cái gì là hai nhà chứ?"
Nga
"Dì cả, lời  của dì   chút  đúng." Chương Dạng bất thình lình mở miệng: "Căn nhà  là ba  xin cấp , mang họ Chương. Mẹ  là bà Ta Du Thanh dã ly hôn với ba  sớm từ 800 năm   , hiện giờ ba còn chẳng  là  một nhà với      mà  khi ba   ly hôn  mà bà còn  thể cố ý dính líu  bà và ba  là  một nhà chứ?"
Lời  cũng đủ trắng  , trong phòng khách lâm  một mảng tĩnh mịch.
Chương Dạng  cho  dì cả   chút phúc hậu nào của    cơ hội biện giải, đầu ngón tay xanh nhạt của cô kẹp tờ giấy nợ mà   Chương Ngũ mới mang xuống: "Lời    tới mức  , dì cả ạ,  bằng dì trả  tiền   ? Rốt cuộc dì mượn của ba  thì cũng  xem như là  một nhà nữa."
Cô còn ước gì đêm nay dùng một  giải quyết hết vấn đề luôn, ngày  cả đời  qua  với  nữa.
Lúc  khi Chương Ngũ đưa giấy nợ cho Chương Dạng, Chương Dạng xem rõ bên  điều khoản và ngày tháng thì trong lòng vô cùng  thoải mái.