Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 hiện giờ Quý Hành Tung  Chương Dạng  ở một bên dùng tay bưng lấy gương mặt nhỏ của   chằm chằm , cảm nhận  ánh mắt sáng quắc của cô  chính ,  gương mặt xưa nay   nhiều biểu tình lắm của  bỗng dưng xuất hiện một nụ  nhàn nhạt.
 
"Rất  tồi." Quý Hành Tung  đợi Chương Dạng hỏi cũng  chủ động  một câu.
 
Quả nhiên ngay  khi  khẳng định, trong cặp mắt ngập nước  của Chương Dạng lộ  ý  càng vui vẻ hơn với : “Thật  ư?”
 
Quý Hành Tung gật gật đầu.
 
Chương Ngũ ăn như gió cuốn, chẳng mấy chốc chén mì Ý đầy trống rỗng, tuy   là  sinh  và lớn lên ở phương Bắc, cũng yêu thích mì phở nhưng món mì ý cà chua thịt bò đêm nay còn  bằng một chén mì thường.
 
Chương Ngũ   cách nào đối phó  với Quý Hành Tung nhưng  cảm thấy hẳn là Quý Hành Tung cũng  thích món mì  lắm, nhưng  nghĩ tới Quý Hành Tung còn    hổ hơn cả tưởng tượng của , cư nhiên dám mở miệng khen tay nghề của chị   cả .
 
Chương Ngỹ buông đũa xuống,  lướt qua Quý Hành Tung tới giờ vẫn  bộ  tịch cầm nĩa ăn mì, tốc độ dùng cơm của quân nhân   thể   ? Ai sẽ ăn cơm chậm rì rì như ?
 
"Chị, chị nấu ăn ngon thật sự." Chương Ngũ mở miệng ngay  đó,  nghĩ để một  Quý Hành Tung hấp dẫn lực chú ý của Chương Dạng.
 
 Chương Ngũ  nghĩ tới  khi   lời  xong Chương Dạng rời  lực chú ý nhưng   chút  giống với những gì mà  phán đoán .
 
Chương Dạng  cái chén  ăn hết sạch sẽ của Chương Ngũ, cô vươn ngón trỏ trắng nõn xoa xoa huyệt thái dương của chính   đó ngẩng đầu  em trai của minh:"Em thật sự ăn xong cảm nhận   mùi vị gì ? Ăn ngấu ăn nghiến, thứ  để vô đĩa nhưng em thì cứ nhất định  để  chén." Chương Dạng nhịn xuống ý  phỉ nhổ bộ đồ ăn , cuối cùng cô dùng bốn chữ để tổng kết:"Phí trạm của trời."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hon-uoc-tu-be-dong-chi-giai-phong-quan/chuong-74.html.]
Môi mỏng cô hé mở, tiếng  chuyện cũng  lớn, ngữ khí cũng  nặng nề nhưng   chút kiêu ngạo thiên nhiên ban tặng, còn trộn lẫn chút khí tràng bễ nghễ một cách quỷ dị.
 
Chương Ngũ trợn to hai mắt,   phục chỉ chỉ  Quý Hành Tung: “Chị,   còn đang giả vờ giả vịt  kìa.”
 
Anh quen  Quý Hành Tung nhiêu năm như    từng gặp qua cảnh   dùng nĩa để ăn mì bao giờ.
 
Quý Hành Tung im lặng  lên tiếng.
 
Chương Dạng  thấy lời  cặp mày thon dài nhếch cao lên, bất mãn : "Đây là chị chuẩn , Chương Ngũ." Chương Dạng gọi tên của em trai  lên, ánh mắt ngay tại khắc  trở nên vô cùng nguy hiểm:"Em  chị đang vờ vịt?"
 
Ngay trong nháy mắt , trong đầu Chương Ngũ chỉ  duy nhất một câu thổi qua —- Người đàn ông tên Quý Hành Tung     thể tâm cơ như  chứ!
 
Anh dám chỉ chỉ trỏ trỏ với Quý Hành Tung nhưng đối với Chương Dạng thì nửa từ   Chương Ngũ cũng chẳng dám  .
 
Nga
Hiện giờ   cẩn thận tự mua dây buộc  ,  nỗi khổ mà   nên lời chỉ  thể ở  mặt Chương Dạng cúi đầu biện giải: “Không , em sai , để em  rửa chén cho.”
 
Sau khi  xong Chương Ngũ lập tức bưng chén đũa lên biến mất khỏi bàn cơm.
 
Lúc  Quý Hành Tung cũng  ăn xong , tuy  dùng nĩa   thuận tay cho lắm nhưng  vẫn ăn miếng  to, nhân lúc hai chị em nhà họ Chương đấu võ mồm, nhân lúc Chương Dạng   chút ý ăn hai ba miếng là xong một đĩa.
 
"Anh cũng ." Quý Hành Tung .