Ta ngẩng đầu lên, chạm mắt với một lão phụ nhân quý phái.
 
Ôi, thật sự là Thái hậu nè.
 
Ta lập tức cúi đầu, cùng các thị  khác hành lễ.
 
"Thiếp  tham kiến Thái hậu nương nương."
 
"Hừ, trong Thái tử phủ , hơn hai mươi vị di nương,  mà   một ai dùng !"
 
Thái hậu nhíu mày, đảo mắt  hai mươi mấy vị di nương chúng : "Thái tử nay  hai mươi ba tuổi,  mà còn   con nối dõi, các ngươi   rốt cuộc là để  gì?"
 
Bị Thái hậu quở trách, đám thị  đều cúi đầu, hoảng sợ : "Thái hậu nương nương thứ tội..."
 
Thái hậu hừ lạnh một tiếng,  lượt đ.á.n.h giá chúng  một lượt, cuối cùng chỉ   và Triệu di nương: "Hai ngươi , đêm nay  hầu hạ Thái tử."
 
Nghe , trong mắt Triệu di nương ánh lên vẻ vui mừng,  ngừng dập đầu tạ ơn.
 
Còn , trực tiếp hóa đá tại chỗ.
 
Ta thậm chí còn   cơ hội chạy trốn,   ma ma bên cạnh Thái hậu giữ lấy, ấn  trong thùng gỗ tắm.
 
Các bà  tắm rửa sạch sẽ cho ,   cho  một bộ váy lụa màu hồng, cuối cùng nhét  ... chăn của Thái tử.
 
Còn Triệu di nương thì  đưa  thư phòng.
 
Hai kế hoạch song song, dù Thái tử về tẩm điện  đến thư phòng, đều  thể  thấy một mỹ nhân váy lụa.
 
Tuyệt vời.
 
Ma ma đưa cho  một cuốn sách,  đó vẽ hình hai  nhỏ đang đ.á.n.h , đủ loại chiêu thức vị trí, đủ loại phụ kiện đính kèm,  bao nhiêu kỳ quái  bấy nhiêu kỳ quái.
 
Đồng tử  co , hỏi ma ma: "Thứ  là   thể xem ?"
 
Ma ma mặt  đổi sắc: "Hầu hạ Thái tử Điện hạ thật ,    thiếu ngày lành cho ngươi ."
 
Suy  nghĩ , ma ma cuối cùng quyết định...lấy dây xích, trói  .
 
Tất nhiên,  chuyện    là sợ  bỏ trốn, mà là để   hài lòng Thái tử.
 
Ma ma nghĩ thầm, khi Thái tử trở về, điều đầu tiên  thấy sẽ là mỹ nhân váy lụa yếu ớt  xích bằng dây bạc, đáng thương gọi  "Điện hạ".
 
Đến lúc đó,  tin Thái tử Điện hạ  động lòng.
 
Thực tế, quả thật giống như ma ma nghĩ.
 
Thương Dịch tiến  tẩm điện, điều đầu tiên  thấy chính là mỹ nhân váy lụa  giường.
 
Mỹ nhân  trói, dáng vẻ bất lực đáng thương.
 
Yết hầu Thương Dịch khẽ động, đôi mắt nhuốm màu đỏ nhạt, khàn giọng : "A Vũ?"
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Ta rùng .
 
Thái tử  đến, ngược  là Thương Dịch đến.
 
Điều   lên điều gì?
 
Là Thương Dịch   sắp  dâng cho Thái tử thị tẩm, nên  tức giận g.i.ế.c c.h.ế.t Thái tử, đến cứu  ?
 
Mắt  sáng lên, vui vẻ, kích động vặn vẹo cơ thể: "Dịch ca ca, mau cởi trói cho , chúng  bỏ trốn ngay và luôn!"
 
Thương Dịch   động đậy.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hong-hanh-xuat-tuong-ta-huu-duyen-voi-thai-tu/chuong-2.html.]
Ta nghi ngờ ngẩng đầu  ,  thấy thần sắc Thương Dịch  đúng lắm.
 
Biểu cảm đó... như  xé xác  nuốt chửng .
 
Cứu mạng, hình như  đột nhiên hiểu  điều gì đó.
 
Cúi đầu  bộ váy lụa nóng bỏng  , mặt  đỏ bừng đến tận mang tai.
 
Mặc dù  dây dưa với Thương Dịch lâu như , nhưng hai  thật   từng  chuyện gì quá đáng.
 
 bây giờ Thương Dịch dường như thực sự  xảy  chuyện gì đó với .
 
Ta thẹn thùng cúi đầu: "Bây giờ  ... Huynh ráng chịu đựng ,  ,   nhất định sẽ !"
 
Thương Dịch ngẩn : "Cái gì cơ?"
 
Ta trừng mắt  .
 
Sao còn giả ngốc với  ?
 
Ta  ưỡn ngực, chớp mắt: "Huynh  xem? Thôi đừng đùa nữa, mau tháo xích  cho ,   g.i.ế.c Thái tử , thị vệ sẽ sớm phát hiện , nên chúng  mau trốn ."
 
Thấy Thương Dịch  động đậy,  sốt ruột  thêm: "Nhanh lên! Bây giờ  là nghịch tặc đấy."
 
Ta   đến nước , Thương Dịch cuối cùng cũng tháo xích cho .
 
 chúng  chắc chắn  thể   từ cửa chính.
 
Ta vòng tay qua cổ Thương Dịch, chớp mắt: "Giờ chúng   đường nào?"
 
Thương Dịch xoay bình hoa  bàn, giây tiếp theo, một cánh cửa bí mật xuất hiện.
 
Ta  kìm  giơ ngón tay cái lên: "Tuyệt vời, vì  ám sát Thái tử mà ngay cả tẩm điện của Thái tử cũng nắm rõ như lòng bàn tay."
 
Thương Dịch chỉ  mà  .
 
Thương Dịch  đưa  về viện của .
 
Ta nóng lòng bắt đầu thu dọn đồ đạc.
 
"Sao ?"
 
Ta nhét vàng bạc châu báu tích cóp   bọc,  ngẩng đầu lên trả lời: "Thái tử c.h.ế.t , Thái hậu chắc chắn sẽ  lệnh điều tra kỹ lưỡng. Nếu tra  , chắc chắn cũng sẽ  theo dấu vết mà tra  ,  còn trẻ, còn   c.h.ế.t ."
 
Ta mơ hồ cảm thấy  thật là một  phụ nữ độc ác, lòng  sắt đá.
 
Dù  Thái tử cũng coi như là phu quân của ,  chết,   những  buồn mà ngược  còn vui vẻ bỏ trốn.
 
Haizz,  đúng là lòng  rắn rết mà.
 
Thấy Thương Dịch cứ  bên bàn uống ,  liền bực : "Chúng  đều  thành nghịch tặc mưu hại hoàng tự ,   còn thong dong uống  ,   mau thu dọn đồ đạc bỏ trốn?"
 
Chẳng nhẽ Thương Dịch   mưu hại hoàng tự là trọng tội?
 
Sẽ  tru di cửu tộc đấy!
 
Thương Dịch điềm tĩnh nhấp một ngụm , khóe môi cong lên một nụ  nhẹ: "Ta  g.i.ế.c  mà."
 
???
 
À?
 
Ta ngây : "Vậy      tẩm cung của Thái tử?"