Hắn gần như mỗi ngày đều đến gặp , tại  hôm nay   tìm thấy dấu vết của ?
 
Thương Dịch chắc là    chuyện   chọn  Thái tử phi, nghi ngờ  và Thái tử  gì đó,  chia tay với .
 
Ta  sấp  giường  nức nở.
 
Quá tủi  , Thương Dịch thậm chí còn    giải thích, trực tiếp biến mất,    thể    chứ?
 
Hắn đơn phương chia tay, ngay cả gặp mặt  cũng  chịu, thật là quá vô tình.
 
Nằm úp mặt  giường  nửa canh giờ,  lau nước mắt, quyết định vẫn  tự  trốn thoát.
 
Thương Dịch  bỏ rơi  ,  thì chặng đường còn   tự   thôi.
 
***
 
Ta thề,  suýt nữa  trốn thoát .
 
Khi  đang bám  tường phủ Thái tử, chuẩn  nhảy  ngoài thì    kéo xuống.
 
"Kiều Quý nhân,  định   ?"
 
Ta cúi đầu im lặng, giống như hồi xưa muộn học trèo tường   bảo vệ bắt quả tang .
 
"Kiều Quý nhân, bây giờ Thái tử Điện hạ  đăng cơ  Hoàng đế,  cũng nên chuẩn  đồ đạc, theo nô tài  cung thôi."
 
Ta giật , lúc  mới nhận  cách xưng hô của thái giám  với .
 
Thái tử Thận Nhi đăng cơ  ? Còn phong   Quý nhân? Cứu mạng, chuyện  xảy  khi nào ?
 
Ta chợt nhớ đến tiếng chuông   đêm qua, cứ tưởng là tiếng chuông bình thường thôi,  ngờ  là tiếng chuông tang khi Hoàng đế băng hà.
 
 sự  ,   trốn thoát , chỉ đành ủ rũ  theo họ  cung.
 
Vào cung , chắc  sẽ  thoát   nữa,  chấp nhận  nhốt trong cung cả đời ?
 
Ta bi quan nghĩ.
 
Ta  ban cho Thúy Trúc Cung, một đống ban thưởng  chuyển đến đây, cung nữ thái giám đều cung kính gọi  là "Kiều Quý nhân", gọi đến mức  tê cả da đầu.
 
Thúy Trúc Cung  lớn, chỉ  một   ở.
 
Ta chợt nhớ đến những thị  khác trong phủ Thái tử.
 
"Những  khác ? Họ cũng  cung  ?"
 
"Bẩm Kiều Quý nhân, Bệ hạ chỉ sắc phong một  ,  sắc phong các di nương khác trong phủ Thái tử."
 
Ta bỗng thấy kinh hãi vô cùng.
 
Rốt cuộc chuyện  là ? Thái tử Điện hạ ngày xưa bây giờ  lên  Hoàng đế , chắc hẳn   khả năng bảo vệ Triệu di nương mà  yêu thương  chứ? Sao còn cứ khăng khăng  buông tha ?
 
Không  chứ... Lông cừu  chỉ nhè một   mà nhổ ? Thận nhi đần   dám để  một  gánh dam ?
 
Ta điên ,  gần như phát điên, nhưng  vẫn  giữ vững thiết lập nhân vật, giả vờ vui mừng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hong-hanh-xuat-tuong-ta-huu-duyen-voi-thai-tu/chuong-6.html.]
 
Ha ha, ha ha ha ha! Vui ghê.
 
***
 
Đêm khuya,    chiếc giường lớn trằn trọc  ngủ .
 
Bỗng nhiên, một đôi tay đặt lên  ,  rơi  một vòng tay quen thuộc.
 
Mùi trầm hương dễ chịu bao trùm lấy , giọng  trầm ấm đầy từ tính của  đàn ông vang lên từ phía : "A Vũ vẫn  ngủ ?"
 
Ta nghiến răng nghiến lợi, ước gì  thể đá  xuống giường.
 
"Cút , đừng ôm ."
 
Nghe   đang giận dỗi, Thương Dịch vô cùng nhẫn nại dỗ dành bên tai : "Đừng giận nữa, mấy ngày nay   vài việc cần xử lý gấp, để nàng một  ở phủ Thái tử là  của , nàng  mắng thì cứ mắng ."
 
Ta tức đến mức  thể kiềm chế, một câu " việc  xử lý" là  thể bỏ rơi bạn gái   cái nơi hiểm nguy trùng trùng như thế !
 
"Ngươi cút ,   là sủng phi của Hoàng đế ,   chia tay ngươi."
 
Để chọc tức Thương Dịch,  thậm chí còn  thêm một câu: "Hoàng đế còn đặc biệt cho phép  gọi tên ngài , gọi ngài  là Thận Nhi."
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
 
Không    là ảo giác của  , Thương Dịch  những  tức giận, ngược  còn nhếch môi nở một nụ  nhẹ.
 
"A Vũ cứ yên tâm,   nàng    Kiều Quý nhân,  thì   nữa."
 
Hừm... Vậy ý của  là  thể đưa   khỏi cung ?
 
Hắn  thể một  lẻn  cung, chắc chắn cũng  thể đưa  rời khỏi hoàng cung chứ?
 
Mặc dù  vẫn còn giận, nhưng so với việc sống một cuộc đời vô vị trong cung, việc  bỏ  một  ở phủ Thái tử dường như trở nên  đáng kể nữa.
 
Suy  nghĩ ,  quyết định  hòa với Thương Dịch .
 
"Vậy   đưa   khỏi cung đấy."
 
Thương Dịch khẽ nhếch môi, ôm   lòng, dụ dỗ: "Đó là lẽ đương nhiên. Chỉ là... cần A Vũ phối hợp một chút."
 
"Phối hợp cái gì?"
 
"Ta  điều tra , Hoàng đế  thích nàng, tối mai nàng đến Ngự thư phòng đưa cho  một phần bánh ngọt  pha thêm thuốc,   ăn xong, chúng  sẽ rời ."
 
Mắt  mở to: "Huynh   đầu độc  ?"
 
Thương Dịch kinh ngạc,  : "Chỉ là chút t.h.u.ố.c mê thôi. Hoàng đế đa nghi,  khi ăn thứ gì đều cho  thử độc, nếu nàng đưa thức ăn đến,  phần lớn sẽ  thử độc, sẽ ăn trực tiếp."
 
Ồ,  hiểu .
 
Thương Dịch  Hoàng đế thích , chắc hẳn  phái  ít  theo dõi , chỉ   cho Hoàng đế mê man, chúng  mới  thể an  rời khỏi hoàng cung.
 
Mặc dù ...  vẫn cảm thấy cách   chút  .
 
 nếu   rời khỏi hoàng cung, cũng chỉ  thể  lời Thương Dịch thôi.