Ta cũng thuận lợi trở thành Quý phi.
 
Ngày đại điển sắc phong phi tần,  tháo phượng quan  đầu xuống, xoa xoa cái cổ đau nhức vì  đè,  ngừng càu nhàu: "Mệt c.h.ế.t  ,  Quý phi gì chứ, vẫn là  Quý nhân của   hơn."
 
Sau khi Thương Dịch đến, các cung nữ liền thức thời rời , chỉ còn   và Thương Dịch ở riêng.
 
"A Vũ, đợi thời cơ chín muồi,  sẽ phong nàng  Hoàng hậu."
 
Trên giường, Thương Dịch   như .
 
"Ai... đừng c.ắ.n  chứ...  mà, mấy cung tần   ?"
 
"Ta  cho họ đủ bạc, cho họ  ."
 
"Ồ."
 
Dường như  hài lòng với sự mất tập trung của , Thương Dịch  c.ắ.n một cái lên môi , tay cũng  yên phận,  nặng  nhẹ véo  phần thịt mềm ở eo : "Không  mất tập trung."
 
Ta  đau, vươn tay cào mạnh  lưng : "Không  tùy tiện véo, phiền ghê!"
 
(Hết chính văn)
 
Ngoại truyện.
 
Sau khi lên  Hoàng hậu, Thương Dịch đột nhiên đề nghị đưa   khỏi cung chơi,  là  một nơi  vui.
 
Đến nơi,  cảm thán một câu:
 
" là vui thật đó."
 
Hôm nay Thương Dịch đặc biệt ăn diện một phen, mặc một bộ áo bào đen thêu kim tuyến, đội ngọc quan búi tóc, cả  trông long chương phượng tư, khí thế mạnh mẽ vô cùng.
 
Còn  cũng mặc một bộ gấm vóc, cài  ít trâm vàng trâm bạc, thoạt  như một kẻ nhà giàu mới nổi.
 
Nơi Thương Dịch đưa  đến hôm nay là: ngôi làng mà ""  sống mười mấy năm.
 
Quên  , thực   là xuyên .
 
Chủ nhân của  thể  lớn lên trong một gia đình trọng nam khinh nữ, xếp thứ năm trong nhà, ban đầu tên là Kiều Ngũ.
 
Bốn tỷ tỷ ở   hoặc là  dìm c.h.ế.t khi mới sinh, hoặc là c.h.ế.t yểu, tóm , trong năm đứa con đầu chỉ còn   và tam tỷ còn sống.
 
Cuộc sống hàng ngày của nguyên chủ Kiều Ngũ là hầu hạ  , hầu hạ cha , hễ cha    ý là  đ.á.n.h đập hai tỷ  họ một trận.
 
Đệ  còn thường xuyên lén  hai tỷ  họ  quần áo, tắm rửa.
 
Sau  tam tỷ  bán cho viên ngoại  , còn Kiều Ngũ thì  bán  phủ Thái tử.
 
Gia đình họ Kiều chỉ đơn giản coi Kiều Ngũ như  chết, nhưng hôm nay, Hoàng đế  đích  cùng Kiều Ngũ trở về...
 
Nghĩ đến cảnh tượng đó,   nhịn  mà  khúc khích.
 
Thương Dịch véo nhẹ tay : "Vui đến  ?"
 
Ta  kìm  khóe môi cong lên, gật đầu: "Đó là điều tất nhiên."
 
Thương Dịch cùng  tiến  Kiều gia thôn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hong-hanh-xuat-tuong-ta-huu-duyen-voi-thai-tu/chuong-8.html.]
Ông lão ở đầu thôn  từng thấy nam nữ nào ăn mặc quý phái như , ngây  hồi lâu, cuối cùng run rẩy chỉ  : "Ngũ nha đầu nhà Đại Ngưu?"
 
Ta ngẩng đầu lên, khinh thường hừ lạnh một tiếng.
 
Rất nhanh, tin tức  về thôn  truyền đến nhà họ Kiều.
 
Hai  họ  chằm chằm  với vẻ mặt kinh ngạc hồi lâu.
 
Ta suýt chút nữa  nhịn   thành tiếng.
 
Thương Dịch bên cạnh  ngẩng cằm lên, trong đôi mắt sâu thẳm như vực thẳm lóe lên một tia  vui.
 
Thái giám  theo  cung đại nộ, lập tức quát: "Lớn mật! Thấy Bệ hạ và Nương nương   quỳ!"
 
Kiều gia  từng thấy cảnh tượng , lập tức sợ đến run chân, "phịch" một tiếng quỳ xuống đất:
 
"Thảo dân... thảo dân bái kiến Bệ hạ, bái kiến Nương nương!"
 
Ta vẫn lờ mờ thấy cha Kiều ngẩng đầu lén  .
 
Ánh mắt  thể tin  đó dường như đang , tại  đứa con gái vô dụng như    thể câu  Hoàng đế.
 
Ta khẽ kéo ống tay áo của Thương Dịch, dịu dàng : "Bệ hạ, để họ  dậy ."
 
Thương Dịch hiểu ý , nở một nụ  dịu dàng cưng chiều với , khẽ đáp: "Được. Các ngươi  dậy ."
 
Cha  Kiều run rẩy  dậy.
 
Thế là  và Thương Dịch  cung kính mời  nhà.
 
Ngôi nhà của họ đổ nát,   nhà  ngửi thấy một mùi hôi nồng nặc.
 
Ta bĩu môi, vô cùng khó chịu bịt mũi: "Mùi gì , xông c.h.ế.t  ."
 
"Bệ hạ,  là chúng   ?"
 
Thấy   , cha  Kiều hoảng hốt.
 
Con gái bay lên cành cây hóa phượng hoàng mà  ,   ? Nếu   thì họ còn vặt lông cừu con gái thế nào?
 
Mẹ Kiều lập tức  xòa kéo   xuống: "Tiểu Ngũ , con cũng    ,  và cha con già , việc nhà   nổi, trong nhà  ai dọn dẹp,  là... con đón cả nhà chúng  đến Kinh thành sống ?"
 
Lời  thoạt    vấn đề gì, nhưng Vương công công  theo chúng   giận dữ : "Tiện dân lớn mật, dám gọi thẳng tên húy của Hoàng hậu nương nương,    mất đầu !"
 
Mẹ Kiều giật  lùi  nửa bước, suýt chút nữa ngất xỉu.
 
Bà  cứ tưởng "Nương nương" chỉ là một quý nhân mỹ nhân bình thường,  ngờ  là Hoàng hậu!
 
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Bệ hạ, bất kính với Hoàng hậu nương nương, theo quy định  đ.á.n.h hai mươi roi."
 
Thương Dịch gật đầu: "Ừm, đánh."
 
Mẹ Kiều sợ phát điên, quỳ xuống đất điên cuồng dập đầu cầu xin tha mạng: "Tha mạng, Bệ hạ tha mạng, dân phụ   , dân phụ là vô tâm! Nương nương  xin tha cho dân phụ !"
 
Ta ném cho  Kiều một ánh mắt "yên tâm", dịu dàng "cầu xin" Thương Dịch: "Bệ hạ, mẫu   thể yếu ớt, e rằng  thể chịu nổi hai mươi roi, chi bằng để phụ   bà chia sẻ một nửa ?"
 
Cha Kiều đột nhiên trợn tròn mắt: "Không  ..."