Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Buổi tối hôm đó, Hạ Vy  dài  giường, mắt  chăm chú lên trần nhà. Cô nhớ  từng chi tiết trong cuộc  chuyện với Trần Minh. Ánh mắt  lúc   lạnh lẽo  xa cách như .  
Cô nắm chặt tay, thầm nghĩ: *Liệu   đang đùa,  thật sự   đổi mối quan hệ ?*  
  khi cô  thể định hình cảm xúc của , điện thoại bỗng reo lên. Là Trần Minh.  
“Ra ngoài  dạo với ,” giọng  trầm thấp vang lên,  mang chút mệnh lệnh nào như thường ngày.  
“Giờ  ?” cô hỏi ,  giấu  ngạc nhiên.  
“Phải.  đang ở  nhà.”  
***
Hạ Vy khoác vội chiếc áo mỏng  bước xuống. Khi mở cửa, cô thấy Trần Minh đang  dựa  xe, tay đút túi quần, ánh đèn đường mờ nhạt chiếu lên gương mặt sắc nét của .  
“ tưởng  chỉ đùa,” cô lên tiếng.  
“Với cô,   bao giờ đùa,”  đáp, giọng nghiêm túc khiến cô thoáng sững sờ.  
Họ bước chậm  con đường nhỏ. Không khí đêm nay mát mẻ, yên tĩnh, chỉ còn tiếng gió xào xạc qua những tán cây.  
“Cô  bao giờ nghĩ về chuyện tương lai ?”  bất ngờ hỏi.  
“Tương lai? Anh đang  đến công việc ...”  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-13-trai-tim-giao-thoa.html.]
“Cả cuộc sống,”  ngắt lời, đôi mắt  thẳng  cô.  
Cô khẽ , cố che  sự ngượng ngùng. “  bao giờ nghĩ nhiều về nó. Mọi thứ trong đời  vốn dĩ chỉ là tạm bợ.”  
“Cô  hề tạm bợ,”  khẳng định, giọng  đầy chắc chắn.  
Câu  của  khiến cô  thể  thêm gì. Lần đầu tiên, cô cảm nhận  sự quan tâm thực sự từ ,  còn là sự xa cách  lạnh lùng như .  
“Trần Minh,  đang cố  gì ?” cô dừng bước,   với ánh mắt nghi hoặc.  
Anh cũng dừng ,  đối diện cô. “   cảm xúc  bắt đầu từ lúc nào.       tiếp tục giữ  cách với cô.”  
Hạ Vy cảm thấy trái tim  như ngừng đập. Giữa màn đêm tĩnh lặng, lời  của  như vang vọng mãi.  
“Cô  thể từ chối, nếu   thử,”   tiếp, giọng nhẹ nhàng hơn, như đang cố gắng  ép buộc cô.  
Cô im lặng, đôi mắt d.a.o động giữa sự bối rối và rung động. Cô     thể chấp nhận sự  đổi   , nhưng sâu thẳm trong lòng, một góc nhỏ đang thì thầm: *Hãy cho bản  một cơ hội.*  
***  
Khi trở về nhà, Hạ Vy   cửa phòng , cảm giác như  thứ  xảy  là một giấc mơ.  câu  của Trần Minh vẫn còn vang vọng trong đầu cô.  
“   giữ  cách với cô nữa.”  
Cô đặt tay lên ngực, cảm nhận trái tim  đang đập nhanh hơn bình thường. Liệu đây   là khoảnh khắc mà cuộc đời cô sẽ  đổi mãi mãi?