Sáng hôm , Hạ Vy đến công ty sớm hơn thường lệ, nhưng tâm trạng của cô  còn giống  ngày. Cuộc trò chuyện đêm qua với Trần Minh khiến cô  thể ngừng nghĩ ngợi.
Cô thở dài, cố gắng trấn tĩnh bản . *Mình  thể để cảm xúc cá nhân  ảnh hưởng đến công việc.*
***
Trần Minh xuất hiện ở công ty như thường lệ, vẫn dáng vẻ lạnh lùng, chuyên nghiệp.  hôm nay, ánh mắt  dừng    Hạ Vy lâu hơn một chút, đủ để cô nhận .
Khi   đang tập trung  việc,  bất ngờ lên tiếng:
“Hạ Vy,  phòng .”
Cả văn phòng bỗng im bặt, ánh mắt tò mò đổ dồn về phía cô. Đây    đầu cô  gọi  phòng  việc của , nhưng cảm giác   khác hẳn.
Cô bước , cửa  đóng , Trần Minh   ngay:
“Tối nay,   một buổi tiệc với đối tác quan trọng. Đi cùng .”
Cô nhíu mày. “?    phụ trách dự án .”
“Không  lý do công việc. Đây là tiệc gia đình, và  cần cô  cùng với tư cách vợ ,”  , giọng  cho phép từ chối.
Câu  của  khiến cô  hình. Họ  ký hợp đồng hôn nhân, nhưng những tình huống như thế   bao giờ xảy .
“...  cần chuẩn  gì ?” cô hỏi, cố gắng che giấu sự lúng túng.
“Mọi thứ   sắp xếp. Tan   đón cô.”
***
Buổi tối, Hạ Vy mặc một chiếc váy  hội đơn giản nhưng tinh tế mà Trần Minh  chuẩn  sẵn. Cô  thể phủ nhận rằng   chú trọng đến từng chi tiết, thậm chí cả đôi giày cũng  vặn  hảo.
Khi bước xuống từ xe, cô cảm nhận  ánh mắt của   đang đổ dồn về phía . Trần Minh đưa tay , nhẹ nhàng đỡ lấy cô.
“Tối nay cô chỉ cần   một việc,”  thì thầm.
“Việc gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-14-nhung-bien-chuyen-nhe-nhang.html.]
“Làm vợ ,”  đáp, khóe môi thoáng nhếch lên, để lộ một nụ  nhẹ hiếm hoi.
Cô  kịp đáp  vì cả hai  bước  hội trường. Tiếng chào hỏi vang lên  ngớt, và  ánh mắt đều hướng về cặp đôi  hảo.
“Minh, đây là ai ?” Một  phụ nữ lớn tuổi bước đến, ánh mắt tò mò dừng    Hạ Vy.
“Là vợ con,”  trả lời dứt khoát, nắm c.h.ặ.t t.a.y cô hơn như để khẳng định lời .
Hạ Vy cảm thấy mặt  nóng bừng, nhưng cô cố giữ bình tĩnh, nở một nụ  xã giao.
Người phụ nữ  cô một lúc lâu,   nhẹ. “Đẹp đôi lắm. Chúc hai đứa hạnh phúc.”
Những lời chúc tụng liên tục vang lên, nhưng trong lòng Hạ Vy  khỏi bối rối. Cô cảm thấy như  đang diễn một vai kịch, nhưng sự hiện diện của Trần Minh bên cạnh  khiến cô  thể thoát .
***
Buổi tiệc kết thúc,  đường về,  ai  với ai lời nào. Không khí trong xe yên lặng đến mức cô  thể  rõ nhịp đập của trái tim .
Khi đến nhà, Trần Minh đột ngột lên tiếng:
“Hôm nay cô   .”
Cô ngẩng lên  ,  giấu  sự ngạc nhiên.
“  vẫn  hiểu, tại       cùng?” cô hỏi.
Trần Minh  thẳng  mắt cô, một ánh  sâu thẳm mà cô  thể đoán .
“Vì   họ  rằng cô  chỉ là trợ lý của . Cô là vợ , là  quan trọng,”  , từng chữ một như khắc sâu  tâm trí cô.
Hạ Vy im lặng, cảm giác như  thứ đang  đổi một cách âm thầm nhưng mạnh mẽ.
Trước khi cô kịp phản ứng,   mở cửa xe, cúi :
“Ngủ ngon, Hạ Vy.”
Cô bước  nhà, trong lòng tràn ngập những cảm xúc phức tạp. Lời  của Trần Minh  chỉ đơn giản là một lời tuyên bố. Nó giống như một bước  khiến cô  thể lùi   nữa.