Hạ Vy  thể ngủ ngon đêm đó. Cô  trái, trở   giường, ánh sáng từ chiếc đèn bàn mờ mờ chiếu lên những bức tường xung quanh. Những câu  của Trần Minh cứ văng vẳng trong đầu cô. *"Cô là vợ , là  quan trọng."*
Chuyện , rõ ràng,  chỉ là về công việc  sự sắp đặt. Anh thực sự  cô tham gia  cuộc sống của .  tại ? 
Cô  thể  tự hỏi liệu   đang  thử  đổi mối quan hệ giữa họ,  chỉ đơn giản là cảm giác trách nhiệm với cuộc hôn nhân . Dù  lý do gì  nữa, cô cảm thấy trái tim  đang  lôi kéo  một nơi mà  đây, cô  bao giờ nghĩ sẽ đến.
***
Sáng hôm , khi cô đến công ty, bầu  khí giữa cô và Trần Minh   đổi rõ rệt. Anh  còn lạnh lùng như , mà   đó là một sự quan tâm nhẹ nhàng, đôi lúc là những cái  dài, như thể  đang tìm cách hiểu cô hơn.
“Cô  báo cáo xong ?” Trần Minh hỏi trong khi đang chăm chú  một tập tài liệu.
“Vừa xong . Anh  cần  trình bày ngay ?” Hạ Vy đáp, cảm giác lo lắng  dứt.
“Cô đưa  xem    sẽ quyết định.” Anh , nhưng   cô, như thể đang bận rộn với công việc, mặc dù đôi mắt   rời khỏi màn hình máy tính.
Hạ Vy bước đến bàn  việc, cảm giác bối rối dâng lên. Đầu óc cô hỗn loạn,  chỉ vì công việc mà còn vì mối quan hệ giữa cô và Trần Minh.
Đột nhiên, điện thoại của cô vang lên, là một tin nhắn từ :
*“Tối nay chúng  sẽ  cuộc gặp riêng. Cần  chuyện một chút về kế hoạch sắp tới.”*
Hạ Vy   tin nhắn, cảm giác căng thẳng  ập đến. Lại một buổi tối nữa với .   , sẽ   là những cuộc trò chuyện vô vị  những buổi tiệc xã giao. Cô  cảm giác rằng, Trần Minh đang  dẫn dắt cuộc sống của cô theo một hướng mà cô  sẵn sàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-15-su-that-lo-dien.html.]
***
Buổi tối,  khi kết thúc công việc, Hạ Vy theo Trần Minh  một nhà hàng sang trọng. Anh  đặt chỗ , và  khí ở đây khá yên tĩnh, tạo cảm giác như thể hai  đang ở trong một  gian riêng biệt.
Khi  xuống bàn, Trần Minh cầm ly rượu, đưa mắt  cô một lúc lâu  khi mở lời:
“Cô  cần  lo lắng quá. Chúng  chỉ đang thử xây dựng   thứ.”
Hạ Vy cảm thấy như  một gánh nặng đè lên vai. “Thử xây dựng … nhưng  nghĩa là ?” Cô hỏi, lòng bồn chồn.
Trần Minh  trả lời ngay lập tức. Anh chỉ khẽ nhấp một ngụm rượu,   tiếp: “   cô nghĩ rằng  chỉ là một phần trong trò chơi của . Tình cảm    là mối quan hệ thuần túy theo hợp đồng nữa. Cô  trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của .”
Câu   như một cơn sóng vỗ mạnh  lòng Hạ Vy. Cô  ngờ rằng, đằng  vẻ ngoài lạnh lùng và sự xa cách của   ẩn chứa một sự quan tâm sâu sắc đến .
 cô vẫn  thể   tin tưởng. “Anh thật sự  gì từ ?” cô hỏi, giọng  che giấu sự hoài nghi.
Trần Minh đặt ly rượu xuống, ánh mắt   còn là sự xa cách như  khi. Anh  thẳng  mắt Hạ Vy, giọng trầm và kiên định: “  cô ở . Không chỉ vì công việc,  chỉ vì trách nhiệm. Mà vì    mất cô.”
Những lời đó khiến Hạ Vy bất ngờ. Cô im lặng, trong lòng dấy lên một cảm giác lạ lẫm. Cô   điều gì đó, nhưng từ trong sâu thẳm, cô  thể thốt  . Mối quan hệ    quá xa, và  lẽ cô cũng  sẵn sàng để thử một  nữa.
Trần Minh  cô chờ đợi, nhưng  thúc giục. Anh chỉ lặng lẽ  đó, với đôi mắt đầy kiên nhẫn.
Cô   ánh mắt , cuối cùng, cô gật đầu, mặc dù trong lòng vẫn còn nhiều băn khoăn: “...  sẽ cố gắng.”
Trần Minh mỉm ,  đầu tiên, nụ  của   còn là sự mỉa mai  lạnh lùng, mà là sự thật lòng. “Vậy chúng  bắt đầu  từ đầu nhé.”
Hạ Vy khẽ thở phào. Cuộc đời cô  lẽ đang bước sang một trang mới, nhưng liệu đây   là quyết định đúng đắn  , chỉ  thời gian mới  thể trả lời.