Ngày hôm , khi Hạ Vy bước  công ty, tâm trạng cô  còn căng thẳng như , nhưng cũng  thể  là   nhẹ nhõm. Những gì Trần Minh  tối qua vẫn cứ lẩn quẩn trong đầu cô. *"  cô ở ... vì    mất cô."* Những lời đó khiến cô  thể tránh khỏi việc suy nghĩ về tương lai của mối quan hệ .
Cô bước  phòng  việc, vẫn duy trì thái độ chuyên nghiệp.   ánh mắt của đồng nghiệp đều  giấu nổi sự tò mò, đặc biệt là khi Hạ Vy và Trần Minh luôn xuất hiện cùng , với một sự gắn kết rõ ràng mà  đây  bao giờ .
Hôm nay, Trần Minh chủ động gọi cô  phòng  việc. Cô bước  với một tâm trạng  phần căng thẳng. 
“Cô  xem qua báo cáo ?” Anh hỏi,   cô mà chỉ chăm chú  màn hình máy tính.
“Vâng,    thành. Anh  cần   gì thêm ?” Cô  bên cạnh bàn  việc, tay vẫn nắm chặt tập tài liệu.
Trần Minh ngước lên  cô, đôi mắt  như  gì đó khó ,   đặt chiếc bút xuống bàn. “Hạ Vy,   cô  thể tự    công việc của .    chúng   việc hiệu quả hơn. Cô  thể giúp  chuẩn  một cuộc họp lớn  cuối tuần .”
Hạ Vy gật đầu, nhưng trong lòng  khỏi thắc mắc. Lại là công việc, nhưng là loại công việc quan trọng, mà  thể liên quan đến mối quan hệ đang dần  đổi . Anh  cô đóng vai trò gì trong cuộc họp ?
“Vậy  cần chuẩn  những gì, thưa ?” Cô hỏi , cố gắng kiềm chế sự bồn chồn đang dâng lên.
“Chỉ cần cô  những gì    nhất,”  đáp, giọng điệu trầm tĩnh. “Không  gì phức tạp .”
***
Buổi chiều,  khi công ty  tan ca, Hạ Vy  thấy một thông báo từ Trần Minh  điện thoại. *“Tối nay,    chuyện thêm về những gì sẽ xảy  trong cuộc họp.  đến đón cô lúc 7 giờ.”*
Lại một buổi tối nữa với . Hạ Vy     gì với tất cả những cảm xúc hỗn loạn trong lòng . Cô đang dần nhận  rằng, mối quan hệ , dù  vẻ bình thường ở bề ngoài,  chứa đựng vô vàn những câu hỏi mà cô  tìm  lời giải đáp.
Tối hôm đó, Trần Minh đón cô và cùng cô đến một nhà hàng sang trọng. Khác với  ,  khí giữa họ hôm nay  chút căng thẳng. Cả hai đều   nhiều, chỉ thi thoảng trao đổi vài câu về công việc. Tuy nhiên, ánh mắt của Trần Minh khi  cô vẫn đầy kiên định.
Khi họ  xuống,  đột ngột lên tiếng:
“Cô  nhớ  đầu tiên chúng  gặp  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-16-nhung-rao-can-van-hien-huu.html.]
Hạ Vy ngẩng đầu  , ngạc nhiên. Cô im lặng một lúc  đáp: “Tất nhiên. Khi đó  mới  công ty, và  chỉ là một trợ lý mới. Anh là sếp, và  chỉ  theo chỉ đạo của .”
Trần Minh  khẽ. “.  kể từ ngày đó,  bắt đầu nhận  rằng cô  giống những  khác trong công ty.”
Hạ Vy  hiểu, cô   mắt , nhưng   gì. Trần Minh tiếp tục:
“Cô là   khả năng,  sự kiên nhẫn và một bản lĩnh riêng.   thể phủ nhận rằng từ lâu    xem cô như một phần quan trọng của công ty, nhưng bây giờ...  nghĩ, cô  trở thành một phần quan trọng trong cuộc sống của .”
Hạ Vy    phản ứng thế nào. Cô mím môi,     cảm xúc thật của .  lời  của Trần Minh  khiến tim cô loạn nhịp. Cô nhận ,  chỉ công việc, mà cả cuộc sống riêng tư của họ đang dần  ràng buộc với .
***
Về đến nhà,  khí giữa hai  vẫn im lặng. Hạ Vy  phòng tắm,   trong gương. Cô thấy sự mệt mỏi và lo âu hiện rõ  gương mặt. Mọi thứ  đổi quá nhanh. Và cô  chắc   sẵn sàng cho điều đó.
Trần Minh  ở cửa,  cô một lúc lâu  lên tiếng:
“Cô  cần  lo lắng. Mọi thứ sẽ  thôi.”
Hạ Vy  , mắt cô gặp ánh mắt . “Anh nghĩ  ?”
Anh tiến  gần, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. “   đang  gì. Chúng  sẽ  một tương lai. Cô chỉ cần tin tưởng .”
Lời  của  khiến cô     gì. Cảm giác mơ hồ trong lòng cô bỗng chốc tràn ngập, như thể một cánh cửa mới đang mở , nhưng cô  chắc liệu đó   là một con đường đúng đắn  .
“Anh...  nghĩ rằng  đang quá vội vàng ?” Hạ Vy hỏi, giọng  run.
Trần Minh  cô một lúc lâu,  đáp: “   thời gian để đợi. Và    cô  chờ đợi.”
Hạ Vy  thể  gì thêm. Cô chỉ lặng lẽ  , và cảm giác rối bời trong lòng càng thêm mãnh liệt. Cuộc sống của cô bây giờ  còn chỉ là công việc. Mối quan hệ     một ngã rẽ mà cô  thể lùi .
Cô thở dài, tự hỏi liệu   đủ can đảm để đối mặt với những gì phía .