Ngày hôm , khi Hạ Vy bước  công ty, cô cảm nhận  một sự  đổi nhỏ trong  khí. Không khí hôm nay  gì đó khác lạ, như thể   đang theo dõi cô và Trần Minh, dù  ai   điều gì. Cô  dám chắc liệu họ  nhận  sự  đổi giữa họ  , nhưng dường như ai cũng cảm nhận  một điều gì đó mơ hồ.
Và đúng như những gì Trần Minh   tối qua, khi cô  phòng  việc,  cũng   gì nhiều. Cả hai chỉ trao đổi một  công việc cần thiết, nhưng  khí vẫn  chút gượng gạo. Có một sự im lặng giữa họ, như thể những lời   chất chứa điều gì đó.
Hạ Vy cảm thấy mệt mỏi. Mọi thứ   lúc nào cũng dễ dàng như cô tưởng. Cô  nghĩ rằng   thể  thành công việc, nhưng mối quan hệ cá nhân   thể đơn giản như .
Buổi chiều, khi Hạ Vy chuẩn  rời công ty, điện thoại cô vang lên. Là một tin nhắn từ Trần Minh: *“Chúng  cần  chuyện. Tối nay, 7 giờ,  sẽ đón cô.”*
Hạ Vy  trả lời, chỉ   màn hình điện thoại một lúc lâu. Lại một buổi tối nữa với . Cô      gì với sự lạ lẫm trong mối quan hệ , khi cảm giác giữa họ cứ phức tạp thêm.
***
Khi tối đến, Hạ Vy  trong xe Trần Minh,     gì. Mọi chuyện dường như cứ mờ mịt,   hướng  rõ ràng. Trần Minh lái xe,   gì, chỉ  thẳng về phía .
Khi đến một nhà hàng nhỏ nhưng sang trọng, Hạ Vy theo   trong. Buổi tối   giống những  . Mặc dù nhà hàng trang trí , nhưng giữa họ   một  cách vô hình.
Họ  đối diện , ánh đèn dịu nhẹ chiếu sáng khuôn mặt Trần Minh, nhưng trong mắt  vẫn  một điều gì đó khó nắm bắt. Anh lên tiếng  khi cô  cơ hội mở lời:
“Hạ Vy,   cô vẫn đang lo lắng. Chúng    là những  dễ dàng bày tỏ cảm xúc,  ?”
Hạ Vy chỉ mỉm , cô     những điều  chắc chắn. Cô đang  cuốn  mối quan hệ , nhưng  sợ những  đổi mà nó mang .
“Anh  nghĩ rằng chúng  đang  quá nhanh ?” Cô hỏi, giọng  nhẹ nhàng nhưng vẫn chứa đựng sự nghi ngờ.
Trần Minh  cô, ánh mắt   vẻ sâu lắng. “Cô nghĩ ? Cô nghĩ  đang vội vã? Còn cô, cô  từng nghĩ về điều  ?”
Hạ Vy ngập ngừng,   nên trả lời thế nào. Cô  nghĩ về điều   nhiều , nhưng  bao giờ  câu trả lời rõ ràng. Mối quan hệ    là một câu chuyện dễ dàng, và cô  chắc   sẵn sàng đối mặt với tất cả những gì nó  thể đem .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-17-doi-lan-bat-ngo.html.]
“Anh và  đều  công việc của  là quan trọng, nhưng cũng  thể phủ nhận rằng chúng   thể mãi ở trong vòng tròn .” Trần Minh tiếp tục, giọng  bình tĩnh nhưng kiên quyết. “   nhiều thời gian để chờ đợi. Nếu chúng   thể xác định rõ ràng,  sẽ  thể tiếp tục  những việc  nữa.”
Hạ Vy ngỡ ngàng. Cô  nghĩ rằng Trần Minh sẽ   những lời . Anh luôn là  kiên định, luôn rõ ràng trong  quyết định.  giờ đây,    về sự  chắc chắn, về việc  thể tiếp tục nếu   một sự quyết định rõ ràng.
Cô thở dài, cảm thấy  thứ đang bắt đầu lún sâu hơn. "Vậy      gì? Quyết định ngay lập tức?"
Anh  cô, đôi mắt  thoáng một tia dịu dàng. "Không  quyết định ngay lập tức.    cô suy nghĩ thật kỹ về chúng . Chúng  sẽ  thể giữ mãi một mối quan hệ như thế ."
Hạ Vy cảm nhận  sự căng thẳng trong  khí. Cô  thể tránh khỏi cảm giác rằng, nếu  quyết định sớm,  thứ sẽ trở nên rối ren.   một phần trong cô   thể dứt bỏ  sự e ngại.
Anh dừng  một chút,  dịu dàng : “    cô mệt mỏi, nhưng  nghĩ cô xứng đáng  một sự rõ ràng.”
Cô lặng im,     gì. Tất cả cảm xúc trong cô đang đan xen ,  thể phân biệt  là lo lắng,  là hy vọng.
***
Sau buổi tối hôm đó, Hạ Vy  thể ngừng suy nghĩ về lời  của Trần Minh. Cô  rằng   thể tiếp tục sống trong sự mơ hồ mãi . Có lẽ  đến lúc cô  đối mặt với những quyết định quan trọng.
Ngày hôm , khi cô đến công ty,  thứ vẫn diễn  bình thường.  trong lòng cô, một cơn sóng ngầm đang dâng lên, kéo theo những câu hỏi   lời giải đáp.
Hạ Vy   cửa phòng  việc của Trần Minh,  nhẹ nhàng gõ cửa. Cô   cần   chuyện với .
Anh mở cửa và  cô, ánh mắt vẫn   đổi, nhưng  vẻ như   chờ đợi điều  từ lâu.
“Cô  gì   với  ?” Trần Minh hỏi, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy sự chờ đợi.
Hạ Vy  , quyết tâm trong lòng bắt đầu hình thành. “ nghĩ  đến lúc chúng  cần   rõ  thứ.”
Trần Minh   gì, chỉ lẳng lặng  cô, chờ đợi.
Và lúc đó, Hạ Vy hiểu rằng, dù  thế nào  nữa, cô  bước tiếp  con đường  cùng .