Sau buổi tối ở ngôi nhà cũ của Trần Minh, giữa Hạ Vy và  xuất hiện một sự  đổi rõ rệt. Trần Minh dường như  còn che giấu cảm xúc của  quá kỹ, còn Hạ Vy bắt đầu nhận  những khía cạnh khác trong con   – những khía cạnh mà  đây cô  từng chú ý.
Hôm , khi Hạ Vy  bước  văn phòng, một bó hoa tulip trắng   sẵn  bàn  việc của cô. Cô ngỡ ngàng,  quanh như thể tìm kiếm lời giải thích, nhưng   ai tỏ   gì. Trần Minh vẫn như thường ngày,  trong phòng  việc của , vẻ mặt điềm tĩnh như thể  chuyện chẳng liên quan.
Cô nhíu mày, cầm lấy bó hoa, bước  phòng . Không gõ cửa, cô đẩy cửa bước , đặt bó hoa lên bàn .
“Chuyện  là ?” Cô hỏi, ánh mắt dò xét.
Trần Minh ngẩng đầu lên, thoáng . “Cô  thích hoa tulip trắng ?  nhớ cô từng  thích loại .”
Hạ Vy khựng . Cô  nhắc đến chuyện  trong một   chuyện vu vơ cách đây khá lâu. Cô  nghĩ  sẽ nhớ.
“ thích, nhưng   hiểu tại    tặng hoa cho ,” cô , giọng nghiêm túc. “Anh  giống kiểu   những việc như thế .”
Trần Minh tựa lưng  ghế, đôi mắt sắc sảo  cô. “Cô  đúng,   thường  những việc .    thử xem cô sẽ phản ứng thế nào.”
Hạ Vy cảm thấy má  nóng lên. Cô   nên đáp  thế nào  sự thẳng thắn của .
“Được , nếu cô  thích,    sẽ tặng thứ khác,”  , nhún vai như thể  chuyện  đơn giản.
“Không    thích,” Hạ Vy vội đáp,  nhận    vẻ  phản ứng  mạnh. Cô hắng giọng, cố gắng giữ bình tĩnh. “Chỉ là...   quen.”
“Vậy thì từ giờ cô nên tập quen dần ,” Trần Minh , nụ  nửa miệng hiện lên. “Cô là vợ , chuyện  là bình thường.”
Hạ Vy cảm thấy tim  đập nhanh hơn. Cô vội vàng  dậy, lảng tránh ánh mắt của . “Nếu  còn chuyện gì,  sẽ    việc.”
“Khoan ,” Trần Minh gọi cô . “Tối nay,   cô  dự tiệc cùng . Chuẩn  sẵn sàng,  sẽ đón cô lúc 7 giờ.”
***
Buổi tối, Trần Minh đón Hạ Vy tại căn hộ của cô. Khi cánh cửa mở ,   khựng  một giây. Hạ Vy trong bộ váy  hội màu đỏ thẫm, thanh lịch nhưng  kém phần quyến rũ, khiến   thể rời mắt.
“Anh thấy ?” Cô hỏi,  ngượng ngùng  ánh  của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-19-su-thau-hieu.html.]
“Đẹp lắm,”  đáp, giọng  trầm xuống. “Rất hợp với cô.”
Cả hai đến bữa tiệc – một sự kiện quan trọng của giới kinh doanh mà Trần Minh  tham dự. Trong suốt buổi tiệc,  luôn giữ Hạ Vy bên cạnh, giới thiệu cô với   với tư cách là vợ . Dù  đôi chút bất ngờ, Hạ Vy vẫn giữ  phong thái điềm tĩnh, khiến  ít   khen ngợi.
Giữa buổi, khi cả hai đang  trò chuyện với một nhóm đối tác, một  phụ nữ xuất hiện. Cô  mặc một chiếc váy bó sát, trang điểm kỹ lưỡng, và  Trần Minh với ánh mắt  giấu diếm sự  quen.
“Minh, lâu   gặp,” cô  lên tiếng, giọng  ngọt ngào. “Anh vẫn lạnh lùng như ngày nào.”
Trần Minh khẽ cau mày. “Chào cô, Ngọc Anh.   nghĩ cô sẽ  mặt ở đây.”
“Chuyện  ăn mà,” Ngọc Anh ,   sang Hạ Vy. “Còn đây là...?”
“Vợ ,” Trần Minh đáp ngay, giọng chắc nịch. “Hạ Vy, đây là Ngọc Anh – một đối tác cũ.”
Hạ Vy gật đầu, nở một nụ  xã giao.  ánh mắt của Ngọc Anh  khiến cô cảm thấy  gì đó  thoải mái.
“  ngờ   kết hôn nhanh như ,” Ngọc Anh , vẻ mặt như đang ẩn giấu điều gì đó. “ dù , chúc mừng hai .”
Trần Minh chỉ đáp  bằng một cái gật đầu, nhưng Hạ Vy  thể cảm nhận  sự căng thẳng trong  khí.
Khi bữa tiệc kết thúc,  đường về, Hạ Vy  thể kìm nén sự tò mò. “Cô  là ai?”
“Chỉ là quá khứ,” Trần Minh đáp, mắt   thẳng phía . “Không đáng để cô bận tâm.”
“ cô  rõ ràng  ý với ,” Hạ Vy , giọng  chút  vui.
Trần Minh  sang  cô, khóe môi  nhếch lên. “Cô đang ghen ?”
“Không ,” cô phản bác ngay, nhưng má cô  đỏ lên.
“Cô  cần  ghen.   chọn cô  vợ, và    kiểu   đầu   quá khứ,”  , giọng chắc chắn. “Cô là hiện tại và tương lai của .”
Lời  của  khiến Hạ Vy  thể  thêm gì. Trong lòng cô, một cảm giác ấm áp dần lan tỏa. Có lẽ, Trần Minh  hẳn là  quá khó hiểu như cô từng nghĩ.