Sau buổi họp,  khí trong công ty  bớt căng thẳng, nhưng những ánh mắt tò mò vẫn    biến mất. Hạ Vy cố gắng  việc như bình thường, nhưng tâm trí cô  thể tập trung. Hình ảnh Trần Minh   cả phòng họp, tuyên bố thẳng thừng về mối quan hệ của họ, cứ lặp  lặp  trong đầu.  
Buổi chiều, khi   rời khỏi văn phòng, Trần Minh bất ngờ xuất hiện  bàn của cô.  
“Tan  ,  cùng ,”  , giọng đều đều nhưng  cho cô cơ hội từ chối.  
Hạ Vy  ngạc nhiên nhưng vẫn nhanh chóng thu dọn đồ đạc và theo   ngoài. Chiếc xe của Trần Minh đỗ ngay  cửa công ty. Anh tự  mở cửa xe cho cô, hành động khiến  ít đồng nghiệp xung quanh  liếc .  
“Anh định đưa   ?” Hạ Vy hỏi khi  khởi động xe.  
“Đi ăn tối,”  trả lời ngắn gọn, mắt vẫn dán  con đường  mặt.  
Cô nhíu mày, cảm thấy hành động của  hôm nay khác thường.  
“Chúng  cần  ăn tối chung ?”  
Anh liếc  cô qua gương chiếu hậu, khóe môi khẽ cong lên. “Cô nghĩ vợ chồng sống chung mà  cần ăn tối với  ? Hơn nữa,   chuyện   với cô.”  
***
Họ dừng  ở một nhà hàng Ý nhỏ  trong một con phố yên tĩnh. Bước  bên trong, Hạ Vy nhận   gian ở đây thật ấm cúng, với ánh nến lung linh và mùi thơm nhẹ của thảo mộc.  
“Chọn món ,” Trần Minh   khi  xuống.  
Hạ Vy mở thực đơn, nhưng ánh mắt cô  rời khỏi  đàn ông  mặt. Anh vẫn mang dáng vẻ trầm tĩnh thường ngày, nhưng  gì đó trong ánh mắt và giọng điệu của  khiến cô cảm thấy… dễ chịu hơn.  
Sau khi gọi món, cả hai chìm   lặng. Hạ Vy lúng túng  quanh,   nên bắt đầu câu chuyện như thế nào.  
“Cô  gì  hỏi  ?” Trần Minh bất ngờ lên tiếng, phá vỡ sự im lặng.  
“Tại    thừa nhận  mặt   rằng  là vợ ?”  
Trần Minh ngừng  một lúc, như đang cân nhắc câu trả lời. “Vì đó là sự thật.    cô  tổn thương vì những lời đồn vô căn cứ.”  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-23-nhung-buoc-dau-gan-nhau.html.]
Hạ Vy  bất ngờ  câu trả lời trực tiếp của . “ chúng   thỏa thuận sẽ giữ  cách ở công ty mà.”  
“ , nhưng tình huống    trong thỏa thuận.   cho phép bất kỳ ai chạm  danh dự của cô, dù là ở .”  
Lời  của  khiến tim cô khẽ rung lên. Đằng  vẻ ngoài lạnh lùng,  dường như đang dần để lộ một chút sự quan tâm thật lòng.  
Món ăn  mang lên, nhưng cả hai   vội dùng bữa. Trần Minh đặt d.a.o và nĩa xuống, ánh mắt nghiêm túc  cô.  
“Hạ Vy,   hôn nhân của chúng  bắt đầu  giống những  khác, nhưng điều đó   nghĩa là chúng   thể  cho nó trở nên  hơn.”  
Cô  sững   lời  đó, nhưng trong lòng  dâng lên cảm giác khó tả.  
“Anh đang cố gắng  đổi?”  
“Có lẽ. Hoặc cũng  thể  chỉ đang cố gắng hiểu cô hơn,”  trả lời, ánh mắt sâu thẳm như   thấu cô.  
Câu  của  khiến Hạ Vy    đáp  thế nào. Cô cảm thấy như  đang bước  một vùng đất mới, nơi  thứ đều mơ hồ và  chắc chắn, nhưng  đầy hứa hẹn.  
***
Khi họ trở về nhà, trời  tối. Trần Minh dừng xe  cổng, nhưng  vội xuống.  
“Hạ Vy,”  gọi tên cô,  đầu tiên  dùng giọng điệu xa cách.  
“Gì ?”  
“Cô  thể  tin tưởng  lúc , nhưng  hy vọng cô sẽ cho  cơ hội để chứng minh rằng   chỉ xem cô là một lựa chọn.”  
Hạ Vy  , ánh mắt lấp lánh  ánh đèn đường. “ sẽ chờ xem  chứng minh điều đó.”  
Trần Minh khẽ , nụ  hiếm hoi nhưng ấm áp. “Vậy thì .”  
###