Hạ Vy dành cả buổi sáng hôm  để suy nghĩ về những gì Trần Minh . Câu  tưởng như vô tình tối qua cứ lặp  lặp  trong đầu cô, khiến tâm trí cô rối loạn.  
Tại     như ? Liệu đó chỉ là một lời  khách sáo,  thực sự  điều gì ẩn giấu?  
Cô cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ  và tập trung  công việc, nhưng điều đó gần như bất khả thi khi Trần Minh xuất hiện ở văn phòng.  
***
“Cà phê của cô đây.”  
Hạ Vy ngẩng đầu lên, ngạc nhiên khi thấy    bàn  việc của cô, đặt xuống một cốc cà phê nóng hổi.  
“Cái  là ?” Cô nhíu mày.  
“Không rõ ?” Anh nhún vai. “Cô  việc cả sáng,  nghĩ cô cần một chút caffeine.”  
Mọi  trong phòng im lặng, ánh mắt đầy tò mò hướng về phía họ. Từ bao giờ mà Chủ tịch Trần  quan tâm đến một trợ lý như ?  
Hạ Vy cảm thấy  thoải mái với sự chú ý , nhưng cô   gây thêm sự chú ý. “Cảm ơn,” cô đáp ngắn gọn.  
Anh gật đầu,   rời , để  bầu  khí ngượng ngùng trong phòng.  
***
Đến giờ nghỉ trưa, Hạ Vy đang chuẩn   ngoài ăn thì Trần Minh bước đến.  
“Đi ăn trưa với .”  
Cô giật , lắp bắp: “Anh... Anh đang đùa  ?”  
“Cô nghĩ   thời gian để đùa?” Anh đáp, ánh mắt nghiêm túc.  
Hạ Vy thở dài. Cô     lựa chọn nào khác. Dù ,  cũng là sếp.  
***
Họ  trong một nhà hàng yên tĩnh, nơi Trần Minh thường lui tới.  
“Anh đang  gì ?” Cô hỏi,  giấu  sự bối rối. “Anh  chuyện  sẽ    hiểu lầm.”  
“Hiểu lầm?” Anh nhướn mày. “ chỉ đang  tròn trách nhiệm của một  chồng.”  
“ chúng    vợ chồng thật sự.”  
Anh dừng , ánh mắt trở nên sắc bén hơn. “Cô  đúng.  nếu chúng   quyết định bước  cuộc hôn nhân ,  sẽ  để cô chịu thiệt thòi.”  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-25-vo-tinh-hay-co-y.html.]
Hạ Vy cảm thấy khó xử. Từ khi nào mà   bắt đầu quan tâm đến cô như ?  
***
Buổi chiều, khi Hạ Vy trở  văn phòng, cô bắt đầu cảm thấy áp lực từ ánh mắt của đồng nghiệp. Những lời xì xào bàn tán bắt đầu xuất hiện, và  ai cố gắng che giấu điều đó.  
“Cô  chắc hẳn  đặc biệt.”  
“Có lẽ cô  lợi dụng mối quan hệ để leo lên.”  
Những lời   như những nhát d.a.o cứa  lòng tự trọng của Hạ Vy. Cô luôn cố gắng   công việc,    đánh giá qua bất cứ điều gì ngoài năng lực.  
***
Cuối ngày, khi Trần Minh gọi cô lên văn phòng, cô  thể kiềm chế  cảm xúc.  
“Anh  ơn dừng   ?” Cô , giọng gần như nghẹn .  
Anh  cô, ánh mắt  chút ngạc nhiên. “Dừng gì cơ?”  
“Những hành động của ... Chúng đang khiến   chỉ trích. Mọi  nghĩ  lợi dụng , rằng  dựa  mối quan hệ để thăng tiến.”  
Trần Minh  dậy, bước đến gần cô. “Cô nghĩ  quan tâm đến những gì họ  ?”  
“  quan tâm!” Cô hét lên, nước mắt rưng rưng. “   trở thành trung tâm của những lời đàm tiếu.”  
Anh im lặng một lúc, ánh mắt trở nên mềm mại hơn. “ xin .   nghĩ đến điều đó.”  
“Vậy hãy để  tự lo  thứ.   cần   bảo vệ .”  
Anh  cô, ánh mắt thoáng chút đau đớn. “Nếu đó là điều cô ,  sẽ tôn trọng.”  
Hạ Vy rời khỏi phòng, cảm giác  nhẹ nhõm  nặng nề. Cô    đang  đúng  sai, nhưng ít nhất, cô  tự kiểm soát cuộc sống của .  
***  
Đêm đó, khi cô chuẩn   ngủ, điện thoại rung lên. Là tin nhắn từ Trần Minh:  
**“ xin  nếu những hành động của   cô khó xử.   hy vọng cô hiểu,    cô  tổn thương.”**  
Cô  dòng tin nhắn, lòng dấy lên cảm giác khó tả. Anh thực sự đang  đổi, nhưng liệu đó là vì cô,  chỉ là vì vai trò một  chồng  danh nghĩa?  
Cô bước xuống xe, cảm giác như  mở  một chương mới trong mối quan hệ giữa họ. Một chương đầy thử thách, nhưng cũng mang theo hy vọng.  
Tuy nhiên, cơn bão tin đồn chỉ  tạm lắng. Hạ Vy hiểu rằng, thử thách lớn nhất vẫn còn ở phía .