Ngày hôm , khi ánh sáng buổi sáng xuyên qua khung cửa sổ, Hạ Vy thức dậy với cảm giác lạ lẫm. Cô  thể phủ nhận rằng, buổi tối hôm qua  để  một dấu ấn sâu sắc trong tâm trí . Đó  chỉ là một bữa ăn đơn giản, mà còn là một khoảnh khắc tĩnh lặng, nơi mà cả hai  thể chia sẻ sự hiện diện của  mà  cần  quá nhiều.
Hạ Vy   gương, chỉnh  tóc một chút  khi xuống  chuẩn  cho một ngày  việc mới. Cô mỉm  với chính , tự nhủ rằng   thể để cảm xúc của  chi phối quá nhiều, ít nhất là trong công việc.
Tại công ty,  khí  việc vẫn diễn  như thường lệ, nhưng Hạ Vy cảm nhận  sự  đổi nhỏ trong cách Trần Minh  cô. Mỗi    qua, ánh mắt của  dừng  lâu hơn một chút, như thể  tìm hiểu một điều gì đó từ cô. Tuy nhiên, sự chuyên nghiệp của  vẫn   đổi, và Hạ Vy  thể  cảm thấy chút bất an. Có   cũng đang nghĩ về những  đổi trong mối quan hệ của hai  ?
“Cô  việc  .” Trần Minh đột ngột lên tiếng khi Hạ Vy đang sắp xếp tài liệu  bàn.
Hạ Vy ngẩng lên,   một lúc lâu  mỉm . “Cảm ơn ,  chỉ  công việc của  thôi mà.”
Trần Minh  trả lời ngay, mà chỉ  đó, ánh mắt như suy tư về điều gì đó. Hạ Vy cảm nhận  sự im lặng bất thường , nhưng    phản ứng  .
Chỉ một lúc ,    , để  Hạ Vy trong trạng thái mơ hồ. Cô   liệu đó là sự quan tâm thông thường của một  sếp,  là  gì đó sâu sắc hơn mà cô  thể hiểu hết.
Buổi trưa, Hạ Vy quyết định  ăn trưa một  ở quán gần công ty. Khi cô bước  quán, một tiếng gọi nhẹ từ phía  khiến cô  .
“Vy!” Một giọng  quen thuộc vang lên. Cô  thấy Lâm, một  bạn cũ từ thời đại học, đang  với một nụ  rộng rãi.
“Lâm! Làm     ở đây?” Hạ Vy mỉm , vui vẻ chào .
“Nghe  cô  việc gần đây, nên  đến tìm thử. Cũng may là gặp  cô.” Lâm , chỉ  ghế đối diện. “Mình  cùng  ,   chuyện  .”
Hạ Vy gật đầu và  xuống, đôi mắt  khỏi dõi theo Lâm. “Có chuyện gì ?”
Lâm khẽ  quanh  mới lên tiếng. “   cô sắp kết hôn  đúng ?”
Hạ Vy  ngạc nhiên, nhưng cô nhanh chóng kiểm soát  cảm xúc. “Cũng  hẳn. Mọi chuyện  phức tạp một chút.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-28-loi-tho-lo-vo-tinh.html.]
Lâm  nhẹ, đôi mắt ánh lên vẻ tò mò. “ hiểu .     với cô một điều. Dù chuyện  như thế nào,  hy vọng cô sẽ luôn hạnh phúc. Cô xứng đáng với điều đó.”
Hạ Vy  lặng . Cô  ngờ Lâm    những lời .  những lời  đơn giản   khiến cô cảm thấy một chút ấm áp trong lòng.
Khi trở  công ty, tâm trạng Hạ Vy vẫn  thể bình tĩnh  . Cô  ngừng nghĩ về cuộc trò chuyện  . Làm  mà cô  thể quên  những lời Lâm ? Và cũng chính vì thế, cô cảm thấy một cảm giác lo lắng mơ hồ,   liệu mối quan hệ với Trần Minh sẽ tiếp tục  .
Khi   văn phòng, cô  thể  cảm nhận  ánh mắt của Trần Minh đang dõi theo . Mặc dù  vẫn  việc như thường lệ, nhưng  hiểu , cảm giác của cô   phần khó chịu, như thể  gì đó đang  đổi mà cô  thể lý giải.
Đến chiều, khi công việc  kết thúc, Hạ Vy thu dọn đồ đạc chuẩn   về.   khi cô kịp  dậy, Trần Minh đột ngột lên tiếng.
“Cô    dạo một chút ?” Anh hỏi, giọng điệu bình thản nhưng  khiến cô cảm thấy một chút bất ngờ.
Hạ Vy ngước lên,   một lúc lâu  gật đầu. “Cũng .”
Lần ,  gian giữa hai   còn là sự im lặng thường thấy, mà là những câu chuyện dần mở , dẫu vẫn  thể thoát khỏi những vướng mắc trong lòng. Trần Minh im lặng bên cạnh, nhưng những cử chỉ của    còn lạnh lùng như  nữa.
Cuối cùng, họ  đến một công viên gần đó. Những ánh đèn vàng mờ ảo khiến  gian trở nên dịu dàng hơn. Lúc , Trần Minh mới lên tiếng.
“ nghĩ, chúng   thể bắt đầu  từ đầu.”
Hạ Vy  , mắt  nheo . “Bắt đầu  từ ?”
Trần Minh  ,  thẳng  mắt cô. “Bắt đầu  từ một mối quan hệ thật sự. Một mối quan hệ mà chúng   thể hiểu rõ  hơn.”
Hạ Vy cảm thấy trái tim  như thắt . Những lời   giống như một lời thổ lộ vô tình, nhưng  khiến cô  thể  suy nghĩ.
Cô nhẹ nhàng hạ tầm mắt xuống,   những viên đá nhỏ  chân. Có lẽ, những  đổi , dù nhỏ bé, cũng sẽ là bước đầu để cả hai hiểu  hơn.