Ngày hôm ,  khí tại công ty vẫn tiếp tục xuôi dòng như những ngày khác. Tuy nhiên, với Hạ Vy,  thứ   đổi. Cô  còn  thể tập trung  công việc như , tâm trí cô luôn vướng bận với những suy nghĩ về Trần Minh. Những lời   tối qua vẫn cứ vang lên trong đầu cô, như một vết thương đang  chạm , khiến  cảm xúc đều đổ về một phía.
Hạ Vy đang  trong phòng  việc, nhưng những con   màn hình cứ như nhảy múa,  thể khiến cô chú ý. Đột nhiên, điện thoại reo lên. Một tin nhắn mới từ Trần Minh.
**"Tối nay,  sẽ đợi cô. Có thể chúng  cần   chuyện rõ ràng."**
Câu nhắn nhủ  khiến cô  khỏi lo lắng, nhưng cũng  chút kỳ vọng. Cô trả lời nhanh chóng: **" sẽ đến."**
Khi tan , Hạ Vy  về nhà ngay mà lái xe đến địa chỉ mà Trần Minh  gửi. Đó là một quán cà phê yên tĩnh,  quá đông , với  gian ấm cúng,  phù hợp để  những cuộc trò chuyện dài.
Vừa bước  quán, cô   thấy Trần Minh đang  ở góc phòng, khuôn mặt   mệt mỏi nhưng ánh mắt  sắc bén, như thể đang chờ đợi cô. Hạ Vy bước  gần,  xuống đối diện , cố gắng giữ bình tĩnh.
“Cảm ơn cô  đến,” Trần Minh lên tiếng, giọng trầm  nhưng  vẻ như đang lo lắng.
Hạ Vy gật đầu, im lặng chờ   tiếp.
“Về những gì   hôm qua,”  bắt đầu, ánh mắt   rời khỏi cô. “   cô cảm thấy  ép buộc   chi phối.   chúng  đều  quá khứ và những nỗi sợ riêng, nhưng    tiếp tục né tránh những cảm xúc  nữa. Cô  cần  đáp  ngay,  chỉ  chúng   rõ một .”
Lời  như một cơn gió nhẹ nhàng quét qua, khiến Hạ Vy cảm thấy  một chút xao xuyến. Trái tim cô dường như đang lắng xuống, nhưng đồng thời cũng dâng lên một nỗi hoang mang khó tả.
“Anh    gì?” Hạ Vy  thể kiềm chế , cô hỏi khẽ, như một sự thử thách đối với bản . Cô sợ rằng nếu  hỏi  lời ,  thứ sẽ tiếp tục mơ hồ mãi mãi.
Trần Minh  cô một lúc lâu, như đang cân nhắc từng chữ  . “  cô suy nghĩ về chúng , về những gì chúng   thể  trong tương lai. Dù  những khó khăn,  tin rằng nếu chúng  cố gắng, chúng  sẽ vượt qua .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-30-su-lua-chon-cua-trai-tim.html.]
Hạ Vy im lặng, những suy nghĩ trong đầu cô như một cơn bão đang ập đến. Tất cả những gì cô  cố gắng che giấu, những cảm xúc  dám thừa nhận giờ đây  dâng lên mãnh liệt. Cô  rằng nếu cô  hành động ngay, tất cả sẽ mãi mãi   đổi.
“Anh  nghĩ rằng chúng   thể vượt qua  thứ?” Hạ Vy hỏi , đôi mắt cô  thẳng  Trần Minh, như để tìm  sự thật từ sâu thẳm trong ánh mắt .
Trần Minh  vội vàng trả lời, mà chỉ lặng lẽ  cô. Anh mỉm  nhẹ nhàng. “   chắc chắn  thứ sẽ như thế nào.   sẵn sàng thử. Nếu cô cũng , chúng   thể bắt đầu.”
Hạ Vy cảm nhận  sự chân thành trong từng lời  của . Cô hít một  thật sâu, gật đầu.
“Được,” cô , giọng  chút nhẹ nhõm. “Chúng  sẽ thử.”
Trần Minh mỉm , một nụ  mà Hạ Vy  từng thấy ở  – nó  còn lạnh lùng,  còn như thể  đang che giấu điều gì đó. Đây là một nụ  thật sự, một nụ  của  đàn ông  mở lòng .
“Hãy cùng thử xem chúng   thể  đến ,”  , ánh mắt đầy hy vọng.
Trong khoảnh khắc đó, Hạ Vy cảm thấy  thứ dường như trở nên rõ ràng hơn. Cô  sẵn sàng đối diện với những cảm xúc của chính , để thử một  nữa với Trần Minh. Dù  bao nhiêu lo lắng, bao nhiêu  chắc chắn, ít nhất cô  chọn cách sống thật với cảm xúc của .
***
Về đến nhà, Hạ Vy  xuống ghế sofa, tâm trí vẫn còn đang vỡ vụn vì những sự kiện  xảy . Cô đưa tay lên vuốt ve chiếc vòng tay mà Trần Minh  tặng, cảm giác như đó là một biểu tượng của sự  đổi, một khởi đầu mới.
Cô   tương lai sẽ  , nhưng ít nhất, cô   bỏ qua cơ hội để thử một  nữa.
**