Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Bữa tối kết thúc, nhưng cảm giác giữa Hạ Vy và Trần Minh  đơn thuần dừng  ở đó. Cô cảm nhận rõ ràng rằng lời  của   chỉ đơn thuần là một sự ngẫu hứng. Anh thực sự đang cố gắng đưa mối quan hệ   khỏi bức màn xa cách mà cả hai  vô tình dựng lên suốt thời gian qua.
Khi  đưa cô về đến cửa nhà, Hạ Vy dừng ,  bước  ngay. "Cảm ơn  vì bữa tối. Dù  thì...  cũng  ngờ    những điều đó." 
Trần Minh dựa   cửa xe, đôi mắt trầm ngâm nhưng ánh lên vẻ chân thật. "  suy nghĩ  lâu , nhưng nếu   ,  lẽ cô sẽ mãi  . Cô luôn giữ  cách, Hạ Vy. Cứ như  là một  xa lạ."
Cô  nhạt,  mặt . "Có lẽ vì  luôn nghĩ rằng   nên bước quá giới hạn. Anh là sếp, còn ... chỉ là một nhân viên. Hơn nữa,  là ân nhân của gia đình ,     bất cứ điều gì khiến  cảm thấy khó xử."
Trần Minh nhíu mày. "Ân nhân? Hạ Vy, đừng tự đặt   một vị trí thấp như thế. Nếu  thực sự xem cô là một gánh nặng, cô nghĩ  sẽ để cô ở bên cạnh  lâu như  ?"
Câu  của   cô sững . Trong khoảnh khắc, những cảm xúc dồn nén bỗng như một dòng nước ào ạt cuốn qua trái tim cô.   vì để lộ sự yếu đuối, cô chỉ khẽ cúi đầu. 
" cần thời gian, Trần Minh. Để hiểu  ... và cả chính ." 
***
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-33-tam-man-qua-khu.html.]
Khi trở về phòng, Hạ Vy  tài nào chợp mắt. Ký ức từ nhiều năm  bất giác ùa về. Những hình ảnh ngày gia đình cô lâm  cảnh khó khăn, khi  cô bệnh nặng, cha cô bất lực chạy vạy khắp nơi để vay tiền cứu chữa. Khi đó, Trần Minh – một  đàn ông xa lạ –  là  chìa tay giúp đỡ.
Cô còn nhớ rõ ánh mắt  lúc . Không  ánh mắt của một  ban ơn, mà là ánh mắt của một  hiểu rõ nỗi đau.  điều đó càng khiến cô cảm thấy món nợ   dễ trả. Cô  tự hứa với bản  rằng, dù   gì, cô cũng sẽ  để  trở thành gánh nặng cho . Và , năm tháng trôi qua,  cách giữa họ ngày càng lớn. Cô dồn  bộ sức lực  công việc, nghĩ rằng chỉ cần    thứ, cô sẽ  còn cảm giác nợ nần  áy náy.
 hóa , cô  nhầm. Cảm giác nợ nần đó   là thứ   cô ghi nhớ. Điều  , là một mối quan hệ bình đẳng, chân thành.
***
**Ở phía Trần Minh**
Khi trở về căn hộ của , Trần Minh  lặng  ghế sofa, ly rượu vang trong tay. Anh  nghĩ, việc mở lòng với Hạ Vy sẽ là một bước tiến, nhưng  vẻ mặt lưỡng lự của cô,  hiểu  thứ sẽ  dễ dàng.
Anh    kiên nhẫn. Anh luôn    gì, và thường đạt  nó bằng cách nhanh nhất.  với Hạ Vy,  thứ đều chậm rãi, khó nắm bắt. Có lẽ vì cô là  đầu tiên khiến  cảm thấy bản     kiểm soát  tình hình.
Trong tâm trí , những ký ức về  đầu gặp Hạ Vy hiện rõ mồn một. Khi đó, cô   một cô gái bình thản như bây giờ, mà là một  gục ngã, cố gắng che giấu sự yếu đuối bằng nụ  mỏng manh. Anh  thể giải thích  tại    giúp cô, nhưng từ khoảnh khắc ,      thể  lưng với  con gái .