Ngày hôm , Hạ Vy thức dậy sớm hơn bình thường. Cô dành chút thời gian để ngắm  căn phòng mới của . Mọi thứ đều gọn gàng và hiện đại, nhưng  thiếu  cái gì đó ấm áp, cái cảm giác như nhà. Cô tự nhủ   quen dần với nơi , với  đàn ông , và với cuộc sống mới mà   quyết định.
Trần Minh  dậy từ sớm, và như  khi,  vẫn luôn giữ thái độ lạnh lùng. Cô  khỏi cảm thấy áp lực khi  thấy  ăn sáng một  tại bàn ăn lớn, đôi mắt sắc bén của   rời khỏi tờ báo.
"Ăn sáng ." Trần Minh  mà   cô, giọng  lạnh nhạt như  khi.
Hạ Vy gật đầu, tiến  bàn ăn. Cô chọn một chiếc bánh mì và tách cà phê,    phiền  gian im lặng giữa hai . Dù cho hợp đồng hôn nhân của họ chỉ mang tính hình thức, cô  thể phủ nhận rằng mối quan hệ   vẻ phức tạp hơn cô tưởng.
Sau khi ăn sáng xong, Trần Minh nhanh chóng rời  để chuẩn  cho buổi gặp với gia đình. Hạ Vy  bóng dáng  khuất dần qua cửa, lòng  nặng trĩu. Cô  thể hiểu nổi  đang  gì, và liệu đây   là quyết định đúng đắn?
***
Buổi chiều, khi họ cùng đến nhà Trần Minh để gặp gia đình, Hạ Vy cảm thấy như  là một phần của một vở kịch. Cả gia đình Trần Minh đều  chờ sẵn, ánh mắt họ đầy sự dò xét. Mẹ , bà Lan, là  đầu tiên lên tiếng khi cô bước  phòng khách.
"Vy, con ăn gì ? Cứ tự nhiên nhé." Bà Lan , nụ  nhẹ nhàng nhưng  phần căng thẳng.
Hạ Vy  đáp : "Con ăn , cảm ơn bác." Cô cảm nhận  sự quan tâm của bà, nhưng cũng thấy rõ sự thăm dò trong đôi mắt của bà. Chắc chắn rằng bà  dễ dàng chấp nhận cô  gia đình, nhất là khi mối quan hệ  chỉ là giả.
Trần Minh  xuống cạnh  ,   gì thêm. Anh như thể đang cố giữ  cách, để   ai cảm thấy  thoải mái. Hạ Vy nhận  rằng  chỉ  cô, mà ngay cả Trần Minh cũng đang  đóng vai một nhân vật trong câu chuyện .
Bữa cơm diễn  khá im lặng. Chỉ    là  liên tục trò chuyện, nhưng chủ yếu là hỏi về công việc, về cuộc sống của cô. Hạ Vy luôn giữ một thái độ hòa nhã, trả lời ngắn gọn nhưng  tạo cơ hội cho ai tò mò quá mức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-4-moi-quan-he-ngoai-su-tinh-toan.html.]
Khi bữa ăn kết thúc, Trần Minh  dậy, khẽ : "Cảm ơn  . Vy, chúng  về thôi."
Cô theo   cửa, ánh mắt của bà Lan vẫn dõi theo. Lần , cô cảm nhận rõ sự khắc nghiệt từ phía gia đình .
***
Trở về nhà,  khí giữa hai   trở về như lúc ban đầu – lạnh lẽo và đầy tính toán. Trần Minh   gì, chỉ  dựa lưng  cửa phòng khách, ánh mắt  xa xăm.
Hạ Vy quyết định lên tiếng phá vỡ sự im lặng: "Anh nghĩ  về  ? Có vẻ bà   thực sự hài lòng."
Trần Minh  vội trả lời. Anh mỉm  nhẹ, một nụ  đầy ẩn ý. "Không  . Mẹ  chỉ  chắc chắn rằng  sẽ  chọn   phù hợp.  cô yên tâm, bà  sẽ  gây khó dễ cho chúng ."
Hạ Vy cảm thấy  gì đó  đúng. Mặc dù   , nhưng cô vẫn  thể gạt bỏ cảm giác rằng  đang là quân cờ trong một trò chơi mà     hiểu rõ.
"Vậy  nghĩ  về việc ?" Cô hỏi,  giấu nổi sự băn khoăn.
Trần Minh  cô một lúc,  thở dài. "   , đây là thỏa thuận. Cô giúp  duy trì hình ảnh,  giúp cô  cuộc sống  định. Không  gì  lo lắng."
 Hạ Vy  thể ngừng cảm thấy rằng điều gì đó đang dần  đổi. Cô bắt đầu nhận ,  thể  chỉ là  cần một  vợ hình thức. Mà  thể,  đang  gì đó hơn thế, dù    .
"Được ." Cô cuối cùng cũng cắn răng, quyết định   rối thêm  chuyện.
Trần Minh  , nhưng  khi bước  phòng,  dừng  và  cô một  nữa. "Vy,   điều   dễ dàng.  chúng  sẽ   thôi."
Hạ Vy    khuất  phòng , lòng cô đầy sự lo lắng. Cô    đang bước  , nhưng  một điều chắc chắn: Mối quan hệ  sẽ  chỉ dừng  ở một hợp đồng hôn nhân đơn giản.