Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
 
Hạ Vy  rời mắt khỏi Trần Minh. Ánh mắt  sâu thẳm, như một mặt hồ tĩnh lặng nhưng ẩn chứa vô vàn con sóng ngầm.  
Cô   nên phản ứng thế nào. Cảm giác  ép  đối diện với sự thật  khiến cô khó chịu, nhưng cũng  thể phủ nhận một điều: Trần Minh đang bảo vệ cô.  
"Anh  cần  ." Cô lặp , giọng   chút run rẩy.  
Trần Minh nhướng mày, ngón tay vẫn giữ nhẹ cằm cô, buộc cô   thẳng  mắt .  
"  cần, nhưng  ." Anh  chậm rãi, giọng trầm thấp, mang theo sự bá đạo cố hữu. "Hạ Vy, em nghĩ  sẽ để mặc em  quấy rầy bởi một gã đàn ông  đáng ?"  
Cô mở miệng, nhưng     gì.  
Trần Minh khẽ , nhưng nụ    hề  chút ấm áp nào.  
"Lục Thành  còn cơ hội ." Anh nghiêng đầu, giọng  như một lời cảnh cáo. "Từ giờ trở , đừng bao giờ nghĩ đến  đó nữa."  
Hạ Vy cứng .  
Cô  định nghĩ về Lục Thành, nhưng chính Trần Minh cứ nhắc đến , khiến cô  thể   gạt bỏ.  
Cô đẩy nhẹ tay  , lui về  một chút.  
"Anh bá đạo quá  đấy."  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-44-dung-bao-gio-nghi-den-nguoi-do-nua.html.]
Trần Minh   gì, chỉ nhếch môi, ánh mắt vẫn khóa chặt lấy cô.  
"Anh vốn dĩ như ."  
Không ai  gì thêm. Trong  gian yên lặng , bầu  khí căng thẳng đến mức khiến   nghẹt thở.  
Cuối cùng, Hạ Vy thở dài, xoay  định rời .   kịp bước, Trần Minh  kéo cô , nhẹ nhàng nhưng kiên quyết.  
"Anh…"  
Anh  để cô  hết câu, chỉ thấp giọng hỏi:  
"Em định trốn  đến bao giờ?"  
Hạ Vy cắn môi,  mặt .  
"Trần Minh,   nghĩ rằng…  thứ giữa chúng  quá nhanh ?"  
Anh  cô một lúc lâu,  bật .  
"Nhanh?" Giọng  trầm xuống, mang theo ý vị khó đoán. "Hạ Vy,  chờ em bao lâu , em   ?"  
Cô sửng sốt.  
 Trần Minh  cho cô cơ hội suy nghĩ thêm. Anh cúi xuống, thì thầm bên tai cô, giọng  như một lời tuyên thệ:  
"Em  còn đường lui nữa ."