Hạ Vy  ngờ lời  của Trần Minh tối qua  khiến cô suy nghĩ nhiều đến thế. Câu  ngắn gọn , tựa như một lời mời, nhưng đồng thời cũng mang đến cảm giác cảnh báo, như thể  đang vạch rõ ranh giới mà cô  nên vượt qua.  
Cô tự hỏi liệu   thật sự  ở  trong căn nhà , trong mối quan hệ mập mờ ,  chỉ vì cô  còn lựa chọn nào khác. Những suy nghĩ  cứ bám lấy cô, ngay cả khi cô   việc tại văn phòng  sáng hôm .  
***
Hôm nay, Trần Minh  lịch hẹn với một nhóm nhà đầu tư mới. Là trợ lý, Hạ Vy  giao nhiệm vụ  cùng  để chuẩn   thứ. Cô  quen với những ngày  việc căng thẳng cùng , nhưng điều khiến cô bất ngờ là thái độ của  hôm nay.  
Trần Minh vẫn lạnh lùng và quyết đoán trong công việc, nhưng   thường xuyên hỏi ý kiến của cô trong các vấn đề nhỏ. Điều   từng xảy   đây. Anh thậm chí còn  cô lâu hơn mỗi khi cô trả lời, như thể đang đánh giá  chỉ câu trả lời của cô mà cả con  cô.  
Cuộc họp kết thúc thành công, và  đường về, Trần Minh quyết định ghé qua một nhà hàng để ăn trưa.  
“Cô   ăn gì ?” Anh hỏi, giọng bình thường nhưng   chút dịu dàng hơn thường lệ.  
Hạ Vy ngẩn ,  quen với cách  hỏi. “ ăn gì cũng . Anh chọn .”  
Trần Minh  cô một lát,  gọi món mà  nghĩ cô sẽ thích. Trong lúc chờ đồ ăn,  gian trở nên im lặng. Hạ Vy cúi đầu, mân mê cốc nước, còn Trần Minh thì lơ đãng   cửa sổ.  
“Cô thấy thế nào?” Anh đột ngột lên tiếng, phá vỡ sự yên tĩnh.  
“Thế nào là thế nào?” Cô ngẩng lên,  ngạc nhiên.  
“Cuộc sống . Mối quan hệ .” Giọng  trầm thấp, như một lời tâm sự hiếm hoi.  
Hạ Vy    trả lời thế nào. Cô cúi đầu, khẽ : “ nghĩ chúng  đều  lý do riêng để  điều .  chỉ mong  thứ  quá phức tạp.”  
Trần Minh im lặng một lúc, ánh mắt  dường như trầm tư hơn. “Đôi khi,  cũng mong  thứ đơn giản hơn.”  
Hạ Vy  ngờ Trần Minh    những lời như . Đằng  vẻ ngoài lạnh lùng , liệu   đang giấu  những mệt mỏi mà cô  từng ?  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-6-hoi-am-mo-nhat.html.]
***
Buổi tối, khi cả hai trở về nhà, Hạ Vy nhận  một cuộc gọi từ một   ngờ tới:  của cô.  
“Vy, con dạo  thế nào? Có  ?” Giọng  quen thuộc của  vang lên, mang theo sự lo lắng.  
“Mẹ, con . Mọi thứ vẫn .” Hạ Vy cố gắng giữ giọng bình thường, nhưng trái tim cô  nhói lên khi  giọng .  
“Con… thật sự  chứ? Mẹ   con kết hôn , nhưng  thấy con  gì cả.”  
Hạ Vy im lặng,    trả lời thế nào. Mối quan hệ , cuộc hôn nhân , liệu  thể gọi là “”  ?  
“Mẹ, con  mà. Anh  đối xử  với con.” Cô  dối, cố gắng trấn an  .  
Sau khi cúp máy, Hạ Vy  lặng  trong phòng khách. Những cảm xúc mâu thuẫn cứ dâng lên trong lòng cô. Trần Minh, từ  đó, bước  phòng. Anh  thấy cô  thẫn thờ, đôi mắt thoáng chút lo lắng.  
“Có chuyện gì ?” Anh hỏi, giọng  còn lạnh lùng như  khi.  
Hạ Vy ngẩng lên,  do dự, nhưng cuối cùng lắc đầu. “Không  gì. Chỉ là   gọi hỏi thăm.”  
Trần Minh bước đến,  xuống ghế đối diện cô. Anh  cô một lúc,  bất ngờ : “Nếu cô , chúng   thể về thăm bà một chuyến.”  
Hạ Vy mở to mắt  ,  tin  tai . Đây là  đầu tiên Trần Minh chủ động  điều gì đó liên quan đến gia đình cô.  
“…” Cô lắp bắp,     gì.  
“Cô  cần trả lời ngay. Chỉ cần nhớ rằng,  sẵn sàng  cùng cô, nếu cô .”  
Hạ Vy im lặng, nhưng trong lòng cô  cảm thấy một  ấm mờ nhạt đang len lỏi qua từng kẽ hở trong trái tim . Có lẽ, đằng  vẻ ngoài lạnh lùng , Trần Minh cũng    là một  vô cảm như cô từng nghĩ.  ###