Cuối tuần, căn nhà yên ắng lạ thường. Hạ Vy, như thường lệ, dậy sớm hơn Trần Minh. Cô lặng lẽ chuẩn  bữa sáng, nhưng hôm nay  chút khác biệt. Đĩa bánh cuốn  xếp gọn gàng, thêm một ít chả quế mà cô   thích.  
Khi Trần Minh bước xuống,  thoáng ngạc nhiên  mâm cơm gọn gàng nhưng   gì. Chỉ là, khi cầm đũa,  khẽ  Hạ Vy.  
“Cô dậy sớm  ?”  
Hạ Vy  nhẹ. “Cuối tuần rảnh rỗi nên  nghĩ thử nấu gì đó cho khác ngày thường.”  
Anh  đáp, chỉ gật đầu.  trong cách  thưởng thức bữa sáng, Hạ Vy nhận   thực sự đánh giá cao sự quan tâm nhỏ bé của cô.  
***
Buổi sáng trôi qua trong yên bình, cho đến khi điện thoại của Hạ Vy rung lên. Là  cô gọi.  
“Hạ Vy, con  rảnh ? Cuối tuần ,   con về nhà. Ba con cũng đang nhớ con đấy.”  
Hạ Vy thoáng ngập ngừng. Lời mời của  cô luôn  kèm với ý , nhưng  nào về nhà cũng là những câu hỏi về hôn nhân của cô. Dù thế, cô vẫn  nỡ từ chối.  
“Dạ, con sẽ về,” cô đáp.  
Tắt máy, cô khẽ thở dài. Ngay lúc , Trần Minh từ phòng khách bước , ánh mắt dừng   vẻ mặt bối rối của cô.  
“Mẹ cô?” Anh hỏi, như  đoán .  
“Ừm. Mẹ   về nhà một chút.”  
“Cô định  một  ?”  
Hạ Vy chần chừ, nhưng ánh mắt  như  ép cô  trả lời thật lòng. “ nghĩ . Mọi chuyện vẫn  mà.”  
Trần Minh khẽ nhíu mày. “Nếu cần,  sẽ  cùng.”  
Lời đề nghị  khiến Hạ Vy ngạc nhiên. “Anh  cần  thế .  tự lo .”  
“Không  vì cô,”  đáp, giọng điềm tĩnh. “Mà vì   gặp  cô. Chúng  là vợ chồng, ít nhất cũng nên cho  lớn cảm thấy yên tâm.”  
Lý do của   Hạ Vy khó  thể từ chối. Cuối cùng, cô chỉ gật đầu nhẹ, chấp nhận.  
***
Buổi chiều, họ cùng   mua ít quà mang về nhà  Hạ Vy. Trong khi cô chọn lựa khá cẩn thận, Trần Minh  khiến  việc đơn giản hơn.  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-8-cam-xuc-dan-doi.html.]
“Cái  hợp với  cô,”  chỉ  một chiếc khăn lụa.  
“Anh chắc chứ?     sẽ thích kiểu  .”  
Trần Minh liếc cô, như  nhắc nhở rằng   cần phỏng đoán. “Tin  .”  
Hạ Vy bật   vẻ tự tin của . Và đúng như  , chiếc khăn đó thực sự  hợp khi  cô nhận .  
***
Tối hôm , bữa cơm gia đình diễn  trong  khí ấm áp. Ba  Hạ Vy luôn niềm nở, nhưng ánh mắt họ  giấu  sự tò mò về mối quan hệ của hai .  
“Trần Minh, con bận rộn thế mà còn đưa Hạ Vy về, ba  cảm ơn con nhiều,”  cô , ánh mắt đầy thiện cảm.  
“Đó là việc con nên ,” Trần Minh đáp, giọng lịch sự nhưng đầy chân thành.  
Suốt buổi tối,   chỉ thể hiện sự khéo léo trong cách ứng xử mà còn  cách  ba  cô cảm thấy thoải mái. Thỉnh thoảng, ánh mắt  lướt qua Hạ Vy, khiến cô  khỏi bối rối.  
Khi họ chuẩn   về,  Hạ Vy nắm tay cô, khẽ dặn dò: “Hai đứa  sống hạnh phúc nhé. Dù  chuyện gì cũng  cùng  vượt qua,  ?”  
Câu   khiến lòng cô chùng xuống. Cô  Trần Minh,  đàn ông  bên cạnh cô, dáng vẻ điềm tĩnh nhưng ánh mắt  như  gì đó  khó đoán.  
“Con sẽ cố gắng,  yên tâm,” cô đáp khẽ.  
***
Trên đường về, Hạ Vy lặng lẽ   cửa sổ, tâm trí trôi dạt về những lời dặn dò của . Trần Minh cũng im lặng, chỉ  tiếng xe lướt  mặt đường.  
“Cô thấy thế nào?” Anh lên tiếng, phá vỡ  khí yên tĩnh.  
“Cảm ơn  vì hôm nay,” cô , giọng nhẹ nhàng nhưng chân thành. “  nghĩ  sẽ hòa hợp với ba   như .”  
Anh khẽ , một nụ  hiếm hoi. “Cô ngạc nhiên vì   quá lạnh lùng ?”  
Câu  đùa bất ngờ khiến cô bật . “Ừ, cũng  chút.”  
 , cô khẽ nghiêng đầu,  . “Anh thực sự nghĩ gì về cuộc hôn nhân ?”  
Trần Minh im lặng một lúc lâu, ánh mắt  dường như  chút  đổi.  
“ nghĩ... chúng   thể từ từ tìm hiểu . Cô thì ?”  
Câu trả lời của  khiến cô    đáp  thế nào. Chỉ  rằng, trong lòng cô bỗng dấy lên một cảm giác kỳ lạ, như thể  thứ  còn đơn thuần chỉ là một bản hợp đồng hôn nhân.  ###