Sau khi trở về từ nhà  Hạ Vy, căn nhà  trở về với  khí yên ắng vốn . Dẫu , cảm giác giữa họ  khác .  
Hạ Vy  trong bếp, loay hoay chuẩn  một tách  gừng. Cô vẫn   đau bụng nhẹ mỗi tối, và thói quen  giúp cô dễ chịu hơn.  
Bỗng, Trần Minh bước . Anh  thoáng qua cô,  đó  thẳng đến tủ lạnh, rót một ly nước.  
“Cô  vẻ mệt,”  nhận xét, giọng điềm tĩnh nhưng  chút quan tâm.  
“Không , chỉ là thói quen thôi.”  
Anh gật đầu, nhưng  rời  ngay. Anh  tựa  bàn bếp, ánh mắt chăm chú  cô. “Cô  vẻ  với ba  . Chắc cô  dễ chịu lắm khi  rời nhà họ để đến sống với .”  
Hạ Vy  khựng   lời nhận xét . Cô mỉm  nhạt,   biểu lộ quá nhiều cảm xúc. “ là ban đầu  thấy  quen, nhưng giờ thì  . Hơn nữa,  cũng   lựa chọn.”  
Trần Minh khẽ nhíu mày. “Nếu cô  về thăm họ thường xuyên,   phản đối. Dù gì, mối quan hệ giữa hai gia đình cũng quan trọng.”  
Lời  của   vẻ như đơn thuần là lý trí, nhưng cách     khiến Hạ Vy cảm nhận  sự quan tâm.  
“Cảm ơn .      phiền  quá nhiều,” cô đáp.  
Anh  nhạt, ánh mắt  chút ẩn ý. “Nếu là vợ chồng,  nên gọi đó là phiền.”  
Câu    Hạ Vy thoáng bối rối. Trần Minh  đây luôn giữ  cách rõ ràng, nhưng giờ đây   những lời  khiến cô khó phân định ranh giới giữa họ.  
***
Tối hôm đó, Hạ Vy   giường, chăm chú  tài liệu công việc.  dòng suy nghĩ cứ lơ lửng,  thể tập trung. Cô nhớ  cách   chuyện ở nhà  , cách  bảo vệ cô  những lời tò mò từ bạn bè đồng nghiệp, và cả ánh mắt  tối nay.  
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-hon-nhan/chuong-9-loi-goi-mo.html.]
Cảm giác kỳ lạ trong lòng cô lớn dần, khiến cô  thể bỏ qua.  
Bỗng, tiếng gõ cửa vang lên.  
“Vào ,” cô , giọng vẫn giữ vẻ điềm tĩnh.  
Trần Minh bước , tay cầm một chiếc hộp nhỏ.  
“ mua cái  cho cô,”  , đưa hộp .  
Hạ Vy mở , bên trong là một chiếc túi sưởi nhỏ hình con mèo, loại mà cô   thấy trong các cửa hàng nhưng  bao giờ mua vì nghĩ nó  cần thiết.  
“Anh... mua cái  cho  ?”  
“Thấy cô  đau bụng buổi tối, dùng cái  sẽ đỡ hơn.”  
Hạ Vy ngạc nhiên đến mức     gì. Trần Minh  giờ luôn là  lạnh lùng, lý trí,  mà giờ đây  chú ý đến những chi tiết nhỏ nhặt như .  
“Cảm ơn ,” cô khẽ , lòng dâng lên một cảm xúc khó tả.  
Anh   thêm gì, chỉ gật đầu  rời .  
***
Đêm , Hạ Vy  ôm chiếc túi sưởi, cảm nhận  ấm lan tỏa.   chỉ là  ấm vật lý, mà còn là một cảm giác an ủi từ sâu trong lòng.  
Cô bắt đầu nhận  rằng, mối quan hệ giữa họ đang dần  đổi. Những ranh giới rõ ràng  đây giờ đây dần mờ nhạt, nhường chỗ cho những cảm xúc mới lạ mà cô  kịp đặt tên.