HỢP ĐỒNG NGOÀI GIỜ - CHƯƠNG 3: CHIẾN TRANH NGẦM
    Cập nhật lúc: 2025-10-31 02:35:59
    Lượt xem: 1 
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm , tầng hai mươi bảy của T&H sáng đèn sớm hơn thường lệ. Phòng sáng tạo vẫn còn mùi mực in từ đêm qua; dọc dãy bàn bench, từng màn hình bật lên như cửa sổ những thành phố .
An Nhiên đến lúc 8:05. Cô đặt laptop, cởi áo khoác, rót một cốc nước ấm mở ngay bản “RE-LAUNCH_v3”. Bên cạnh, Vy lăn ghế , hạ giọng:
“Chị… chuyển lên tầng ba mươi hai ?”
“Chưa.” An Nhiên ngẩng lên. “Hôm nay đ.á.n.h giá giữa kỳ của đội. Chuyển bây giờ, tụi em hoang mang.”
Vy thở phào, thấp giọng: “ mà… thư mời họp sáng nay thêm .”
“Ai?”
“Phó giám đốc marketing. Người hồi xưa ” Vy liếc quanh, chỉ động tác đặt móng tay lên môi.
An Nhiên hiểu. Người của hệ “chính trị nội bộ”. Cô gõ thêm vài dòng bảng rủi ro. Trên góc màn hình, đồng hồ nhảy sang 8:12.
Một email mới bật lên:
From: [email protected]
Subject: Sprint 2 – deliverables
– Timeline vẫn giữ, nhưng thêm checkpoint “crisis simulation”.
– Mỗi team lead dự phòng.
– 15:00, họp “war room”.
– Đến 5’ để kiểm tra thiết .
Không lời chào, ký tên. Vẫn phong cách của .
Vy qua, rùng : “War room như sắp đ.á.n.h trận.”
“ là đ.á.n.h trận.” An Nhiên đóng email, mở bảng phân công: “Tăng cường trực social listening, chia ca. Em trực chiều, nhớ set từ khóa thêm : ‘light art’, ‘quảng cáo trá hình’, ‘tiêu tốn điện’. Chuẩn sẵn Q&A.”
“Rõ!” Vy chụp tay chào như lính mới. “Chị … thấy Tổng giám , ổng… dạo mềm hơn tí nào ?”
An Nhiên thoáng : “Cứng mềm quan trọng. Quan trọng là quyết định đúng.”
Vy tủm tỉm. “Chị mà là trong lòng chị mềm đó nha.”
“Đừng mơ.” Cô nhấp nước, giọng đều như đường thẳng: “Chúng dự án.”
9:00, phòng họp “IdeaBay” – gian mở với bảng kính đầy công thức. Đội của An Nhiên thành vòng cung. Cô bảng, tay cầm bút, giọng chắc:
“Đánh giá giữa kỳ – trọng tâm: tốc độ thực thi và tính nhất quán. Không chuyện ‘cảm giác’. Chỉ liệu.”
Một designer đưa tay: “Banner phiên bản B CTR nhỉnh hơn A 0,7% ở nhóm 18–24.”
“Nhỉnh vì khác màu vì copy?” An Nhiên hỏi.
Anh ấp úng: “Có thể… cả hai?”
“Không ‘ thể’. Tối qua set thêm biến ‘màu’. Kết quả: khác biệt chủ yếu do copy. Màu giữ như bản A. Copy lấy cấu trúc B.” Cô gạch hai dòng bảng.
Cả đội im lặng nửa giây, ghi chép rào rào. Không ai thấy mệt vì giọng của cô mang áp đặt, mà mang một loại trật tự dứt khoát. Số liệu như cầu treo, cô bước thẳng.
“Social listening?” Cô chuyển ánh mắt sang Vy.
Vy mở dashboard: “Trong 24 giờ, sentiment dương 62%, âm 12%. Từ khóa ‘tự do’ kèm ‘an ’ tăng 14%. một thread Reddit… , một forum ẩn danh, bảo light art là quảng cáo trá hình.”
An Nhiên gật: “Cô lập bản Q&A, option phản hồi trong vòng ba giờ. Nếu chuyển mức báo động, layout họp báo 10 phút— ai trình?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-ngoai-gio/chuong-3-chien-tranh-ngam.html.]
Vy nuốt nước bọt. “Em.”
“Được.” Cô bấm nút, trống một dòng: “Key message 1: nghệ thuật ánh sáng là thử nghiệm thị giác – dữ liệu tiêu thụ điện công khai. Key message 2: bảo vệ an cộng đồng – quy trình phê duyệt. Key message 3: đặt logo ở điểm đầu – thương mại hóa.”
Cánh cửa bật mở “cộc” một tiếng. Phó giám đốc marketing bước , gương mặt trang điểm sắc, nụ mỏng:
“Ồ, các em họp sớm nhỉ. Giám đốc An, xin phép ké.”
“Chào chị.” An Nhiên giữ giọng bình tĩnh. “Bọn em đang dở mục Q&A khủng hoảng.”
“Hay đấy.” Chị xuống, bắt chéo chân. “À, Tổng giám đốc nhắn xuống coi qua. Dạo em nổi quá.”
Vy đảo mắt ngay lập tức, còn An Nhiên thì bảng, tiếp như thấy. Gây nhiễu bằng lời là mánh quá cũ. Cô chỉ tập trung cấu trúc, từng lời đáp điều chỉnh theo mức độ công kích.
Đến khi kết thúc, phó giám đốc thở nhẹ: “Khá. em quên một thứ.”
“Dạ?”
“Trong khủng hoảng, dù em đúng, cũng thấy… một ai đó xin .”
Nguyên tắc PR cổ điển. An Nhiên gật: “Xin vì trải nghiệm trọn vẹn – thừa nhận sai trong bản chất thử nghiệm. Em thêm câu .”
“Giỏi.” Chị chống cằm An Nhiên lâu hơn một chút, nụ nhạt lên đến mắt. “À, 3 giờ họp war room tầng ba mươi hai. Em… nhớ đến sớm. Tổng giám đốc ghét trễ.”
“ đến 5 phút.” An Nhiên đáp, chuẩn xác như trả bài. Trong đầu cô phác thảo thêm tình huống: một thứ ba gián tiếp tác động – mục đích gì? Dựng mô hình quyết định: nếu chị trì hoãn hoặc đ.á.n.h tráo khái niệm, sẽ cần chứng cứ “rõ ràng – ngay lập tức – khó phủ nhận”.
12:40, căng tin tầng năm. An Nhiên lấy một phần cơm cá sốt cà, thêm bát canh. Khi cô , ghế đối diện xịch xuống. Không cần ngẩng đầu, cô cũng ai: mùi cologne nhạt, giọng đều.
“Cô ăn ít.”
“Đủ để suy nghĩ.”
“Đủ để chạy?” Anh hỏi.
“Chạy bộ chạy dự án?”
“Cả hai.”
“Chạy dự án .” Cô c.ắ.n một miếng cá, ngước lên. “Anh nghĩ ‘war room’ chiều nay sẽ gì?”
“Phản kháng. Nghi ngờ. Có thể thêm một cú ‘test loyalty’.”
“ là thích câu hỏi.” Cô đặt muỗng xuống. “ loyalty nên dành cho nguyên tắc, cá nhân.”
Lục Dịch cô nửa giây lâu hơn thường lệ. “Nguyên tắc của cô là gì?”
“Đừng dối chỉ để mắt khác.”
Anh bật khẽ, thành tiếng. “Cô luôn trả lời như cắt bằng dao.”
“Dao gọt trái cây. Không chảy máu.” Cô lau tay, dậy. “Chiều gặp.”
“Khoan.” Anh rút một túi giấy nhỏ đặt lên bàn. “Kẹo glucose. Khi em suy nghĩ quá lâu, đường huyết tụt.”
An Nhiên túi kẹo, . “ ăn kẹo từ sếp.”
“Vậy ăn từ một đàn ông trong thành phố .”
Môi cô khẽ nhếch, mang sắc thái nửa trêu, nửa cảnh giác. “Người đàn ông … liên quan đến ‘ tám giờ’ ?”
“Có thể.” Anh đáp, giọng trung tính.
Cô đẩy túi kẹo về phía , nhặt đúng một viên, bỏ túi . “Một viên – cho logic. Phần còn , giữ mập mờ.”
— HẾT CHƯƠNG 3 —
