Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 526
Cập nhật lúc: 2025-04-24 04:31:53
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Cập nhật lúc: 2025-04-24 04:31:53
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
Lý Lận Thần dựa người vào hướng thang máy, Phó Nhiễm không quay đầu lại nhìn, thang máy hạ xuống hoàn toàn thì người đàn ông cố ý nhắc nhở cô chú ý dưới chân.
Lý Lận Thần dắt tay Phó Nhiễm, quay đầu lại nhìn chỗ Minh Thành Hữu đang đứng.
"Bây giờ em có hối hận vẫn còn kịp."
Phó Nhiễm cũng đi về phía trước không quay đầu lại.
"Bây giờ anh hối hận, cũng còn kịp."
Giữa cô và Minh Thành Hữu, nhưng làm sao còn có thể hối hận?
Một bóng người dừng chân ở trước tủ kính, thu hồi ánh mắt nhìn Lý Lận Thần đi xa dần, Cung Nguyện đi giày cao gót đi tới.
"Tam Thiếu?"
Ánh mắt Minh Thành Hữu lạnh lùng nhìn về phía Cung Nguyện, cũng không có ấn tượng đối với người này, cho là người phụ nữ nào đó ăn no rửng mỡ đến gần, sắc mặt anh lạnh nhạt.
"Tránh ra."
Nụ cười trên gương mặt Cung Nguyện cứng đờ, có vẻ rất lúng túng.
"Anh là Tam Thiếu chứ?"
Minh Thành Hữu nhìn cô chằm chằm không mở miệng.
Cung Nguyện càng cảm thấy không còn mặt mũi, Minh Thành Hữu xoay người định đi.
Cô gái đuổi theo sát phía sau.
"Tam Thiếu!"
Minh Thành Hữu nói cũng không quay đầu lại.
"Ai cũng đừng đến làm phiền tôi, nếu không tôi sẽ không khách khí với cô!"
Cung Nguyện đi theo anh bước vào khu trung tâm mua sắm.
"Tôi là bạn gái của Lý Lận Thần, chuyện của hắn tôi là người biết rõ ràng nhất!"
Quả nhiên, cô nhìn thấy bước chân Minh Thành Hữu dừng lại.
Cung Nguyện tiến lên trước.
"Mời tôi uống một ly cà phê chứ?"
Trong quán cà phê yên tĩnh tràn đầy lãng mạn, Minh Thành Hữu vắt chéo chân, gương mặt tuấn tú lộ ra khí chất cao ngạo bẩm s thần sắc anh lạnh lùng nhìn Cung Nguyện phía đối diện chằm chằm.
"Có gì mau nói đi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-526.html.]
Cung Nguyện uống cà phê, nói cũng không nhanh không chậm.
"Tam Thiếu, bên ngoài và tất cả các tờ báo đều là tin tức về hai người bọn họ, anh thật sự có thể vẫn bình thản như vậy?"
Minh Thành Hữu cũng không thích nói về chuyện này.
"Tôi bình thản hay không được bình thản thì mắc mớ gì tới cô? Nếu cô thiếu kiên nhẫn như vậy, sao cũng không thấy làm cô tức chết?"
Cung Nguyện tức giận cả khuôn mặt đỏ bừng, một hồi lâu lại thở dài.
"Tam Thiếu, đứa bé trong bụng Phó Nhiễm là của anh chứ?"
Minh Thành Hữu đang bưng chén cà phê lên bỗng dừng lại, sau đó lại nặng nề đặt trở lại, chất lỏng màu nâu nhạt b.ắ.n ra tới mu bàn tay, Cung Nguyện vội vàng mở miệng.
"Tôi không có ý gì khác, chỉ là bên ngoài đều lan truyền, tôi tìm anh không vì chuyện gì khác, là muốn cho anh biết Lý Lận Thần là một người như thế nào."
Minh Thành Hữu khoanh hai tay ở trước ngực, chờ cô nói chuyện tiếp.
Khóe mắt Cung Nguyện ươn ướt, lấy khăn giấy trong túi xách ra lau khóe mắt, Minh Thành Hữu nhìn có chút không kiên nhẫn. Anh bưng chén cà phê lên lần nữa.
"Thật ra thì, tôi đã từng mang thai đứa bé của Lận Thần."
Minh Thành Hữu tầm mắt liếc nhìn người phụ nữ hướng đối diện, đôi mắt Cung Nguyện đỏ bừng.
"Tam Thiếu, chuyện xảy ra vừa rồi ở trước thang máy tôi đều nhìn thấy, thật ra là cũng không phải là còn muốn cứu vãn điều gì nữa, chỉ là tôi không cam lòng, anh biết đứa nhỏ của chúng tôi bị mất đi như thế nào không?"
Minh Thành Hữu nghe được hai chữ mất đi, bàn tay cầm chén cà phê chợt siết chặt.
Cung Nguyện khóc thút thít.
"Trước kia Lận Thần thích ăn chơi tiệc tùng, chúng tôi vốn là rất đẹp đôi, hai bên gia đình cũng đồng ý chuyện của chúng tôi, nhưng thời điểm đua xe lần thứ nhất đã xảy ra chuyện, lúc ấy tôi bị mắc kẹt ở bên trong xe không ra được, hắn lại có thể vứt bỏ tôi cùng đứa bé không để ý tới, khi tôi thật vất vả mới được đưa đến bệnh viện, đứa bé cứ như vậy mà mất đi, anh biết lúc ấy tôi có đau khổ không? Mặc dù hắn cũng bị thương ở chân, nhưng so với chuyện của tôi lại được coi là cái gì? Sau đó, hắn đem toàn bộ trách nhiệm đổ hết lên đầu tôi, mỗi lần ông cụ của Lý gia nhìn thấy tôi đều giống như nhìn thấy kẻ thù vậy."
Một ngụm cà phê mắc nghẹn ở nơi cổ họng Minh Thành Hữu, cảm thấy vô cùng khổ sở.
"Tại sao cô nghĩ đến chuyện muốn nói những điều này với tôi?"
Cung Nguyện dựa vào bên trong thành ghế, nghiêng mặt nhìn sang hướng ngoài cửa sổ.
"Bởi vì các người đều không hiểu rõ hắn là người như thế nào, ngay cả giọt m.á.u của mình mà hắn cũng có thể độc ác vứt bỏ mặc cho nó biến mất, Tam Thiếu, nếu đứa bé trong bụng Phó Nhiễm không phải là của hắn, anh còn có thể trông cậy vào chuyện hắn ta thật lòng với đứa bé sao?"
Khóe miệng Cung Nguyện nhếch lên một nụ cười lạnh.
"Sợ rằng, đến lúc đó bị phá hủy như thế nào còn không biết, ai có thể ngăn cản đây? Nói không chừng…"
Bàn tay cô đè lên bụng của mình.
"Ngay cả kết cục giống như đứa bé của tôi cũng không bằng
Minh Thành Hữu cảm thấy nơi cổ họng chợt toát ra một mùi vị tanh, trong nháy mắt có cảm giác trời đất như sụp đổ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.