Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 531

Cập nhật lúc: 2025-04-24 12:42:04
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bất ngờ chiếc xe tăng tốc, Phó Nhiễm nhanh nhạy nhận thấy được điều gì đó, cô xoay người lại nhìn, vội vàng kéo Triệu Lan tránh sang làn giảm tốc bên cạnh.

 

Nhưng chiếc xe lại đánh tay lái, tiến tới gần một lần nữa.

 

Cô cảm thấy có cái gì đó không đúng, lấy tay đẩy Triệu Lan.

 

“ Bác gái, bác đi nhanh lên."

 

Triệu Lan vội che

 

“ Bụng con lớn như vậy không tiện, đi mau."

 

Hai người bước lên phía trước vài bước, xe lại nhanh chóng tiến tới gần, chợt Triệu Lan đẩy Phó Nhiễm ra ngoài, bóng dáng gầy yếu của bà giống như như được tiếp thêm nguồn sức mạnh, Phó Nhiễm lảo đảo sau đó mới ngã xuống đất, nhưng đầu xe vẫn chưa đụng vào Triệu Lan không kịp tránh ra, có vẻ như đối phương cố ý hướng về phía Phó Nhiễm. Thấy chiếc xe bắt đầu tến về phía Phó Nhiễm còn chưa bò dậy, Triệu Lan vội vàng tới muốn ngăn bánh xe đang dần tới gần.

 

Phó Nhiễm sợ tới mức nhịp tim đập thình thịch.

 

"Bác gái, bác mau tránh ra!"

 

Cả người Triệu Lan nằm ngang ngay trước mặt Phó Nhiễm, đôi tay lại ôm chặt lấy ngực, bà không cần phải nói Phó Nhiễm cũng có thể hiểu được, bà muốn giữ được lại trái tim hoàn chỉnh!

 

Phó Nhiễm vội vàng muốn đứng lên, nhưng đôi chân lại mềm nhũn, bò cũng không bò dậy nổi.

 

" Bác gái!"

 

Vào thời điểm nguy hiểm nhất, chợt nghe một tiếng nổ, vốn là chiếc xe lái về phía trước chợt giống như là mất khống chế lao ra ngoài, đụng đầu xe vào dải phân cách bên cạnh.

 

Phó Nhiễm sợ tới mức đi qua đỡ Triệu Lan lên.

 

"Bác gái, bác không sao chứ?"

 

Dĩ nhiên là Triệu Lan cũng bị dọa tới mức sợ không ít, sau lưng toát ra mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, bà co hai vai, bàn tay run rẩy cầm tay Phó Nhiễm.

 

"Còn con, Tiểu Nhiễm con có sao không?"

 

Phó Nhiễm ra sức lắc đầu.

 

"Con không sao."

 

Cô nhìn thấy chiếc xe kia một bên bánh xe bị nổ tung, người ngồi trong ghế lái giống như đang giãy giụa muốn thoát ra.

 

Bên ven đường chẳng biết có một chiếc xe đã dừng ở đó từ lúc nào, một người đàn ông trong đó nghiêng đầu nhìn về chỗ ngồi phía sau xe.

 

"Duật Thiếu, kế tiếp thì làm thế nào?"

 

"Cậu qua xử lý giúp một tay, yên tâm, Minh Tam Thiếu sẽ nhớ ân tình này của chúng ta."

 

Người đàn ông nói xong, cầm cặp mắt kính bên cạnh đeo lên, một đôi mắt sắc bén như chim ưng đóng lại, sau đó bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần.

 

Phó Nhiễm cùng Triệu Lan được đưa đến bệnh viện, may mắn chỉ là bị thương ngoài da, Triệu Lan không yên tâm, muốn để bác sĩ kiểm tra cho Phó Nhiễm.

 

Nghe được tin, Minh Thành Hữu chạy tới bên ngoài phòng siêu âm tìm được hai người, thấy Triệu Lan vẫn không thay đổi sắc mặt như trước, anh tiến lên nhìn Phó Nhiễm thật kỹ, thấy không có gì đáng ngại, lúc này mới thở phào một hơi.

 

"Đã xảy ra chuyện gì?"

 

"Nhờ có bác gái chắn ở trước mặt em… "

 

Phó Nhiễm vội vàng giải thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-531.html.]

 

"Nếu không phải là bác ấy đẩy em thì. . . . . ."

 

"Thấy rõ ràng là ai làm rồi sao?"

 

Minh Thành Hữu lại lên tiếng ngắt lời Phó Nhiễm.

 

Cô mím chặt miệng, không nói tiếng nào lại ngồi xuống

 

Triệu Lan khúm núm đứng lên.

 

"Cũng không biết là người nào, nhìn dáng vẻ giống như là cố ý."

 

Minh Thành Hữu ngồi vào bên cạnh Phó Nhiễm, mới định mở miệng, ngẩng đầu nhìn thấy Minh Tranh đã chạy tới, nét mặt anh nóng lòng, ánh mắt nhìn Triệu Lan chăm chú.

 

"Mẹ, chuyện gì xảy ra?"

 

"Không có việc gì.”

 

Ống tay áo của Triệu Lan bị rách, vết thương ngoài da đã được xử lý.

 

Tầm mắt Minh Tranh nhìn sang hướng Phó Nhiễm, bên kia hành lang, một người đàn ông đi tới đẩy thủ phạm tới trước mặt, trên đầu hắn quấn băng dày đặc, người đàn ông đứng trước mặt mọi người, Triệu Lan chỉ vào hắn nói.

 

"Mới vừa rồi chính là hắn đưa chúng ta tới bệnh viện."

 

Minh Thành Hữu đứng lên.

 

Người đàn ông hướng anh gật đầu.

 

"Duật Thiếu ở Bạch Sa, không biết ngài có ấn tượng hay không?"

 

Minh Thành Hữu hơi chau mày lại.

 

"Cám ơn."

 

Hắn quay lại nhìn về phía tên lái xe kia.

 

"Ai sai ngươi làm?"

 

"Chuyện này không liên quan đến tôi, tôi chỉ là nhận một khoản tiền của người khác, tôi vốn là người chuyên đua xe trái pháp luật, hôm nay nhận được cuộc làm ăn dặn tôi đến vườn hoa đi theo một p đối phương nói hắn cũng là làm việc cho ông chủ, để cho tôi nghĩ cách ở không làm cô ta bị thương, nhưng điều kiện duy nhất là làm mất đứa bé trong bụng của cô ta."

 

"Nói cái gì?"

 

Minh Thành Hữu cùng Minh Tranh đồng thanh nói.

 

"Hắn đã đáp ứng là sẽ cho tôi 5 vạn tiền, trên xe của tôi còn có hai vạn tiền đặt cọc hắn đưa cho tôi."

 

"Bây giờ người đó đang ở đâu?"

 

"Đi rồi."

 

Người chuyên đua xe trái pháp luật này cẩn thận nhìn lên.

 

"Hắn nói ông chủ của hắn coi trọng người phụ nữ này, nhưng không chấp nhận đứa bé trong bụng của cô ta, còn dặn đi dặn lại để cho tôi không làm bị thương người lớn tuổi kia."

 

Triệu Lan nghẹn họng nhìn trân trân, lắc đầu khó có thể tin nổi, không giữ đứa bé trong bụng Phó Nhiễm, lại muốn bảo đảm an toàn cho cô, trừ nó ra còn có thể là ai?

 

Triệu Lan vô cùng đau đớn bước lên, không chút do dự vung cái tát hướng vào Minh Tranh!

Loading...